Viết bài văn nêu cảm nhận của em về chiếc bóng của Vũ Nương và Trương Sinh trong đoạn trích:
“Một đêm phòng không vắng vẻ, chàng ngồi buồn dưới ngọn đèn khuya, chợt đứa con nói rằng:
- Cha Đản lại đến kia kìa!
Chàng hỏi đâu. Nó chỉ bóng chàng ở trên vách:
- Đây này!
Thì ra, ngày thường, ở một mình, nàng hay đùa con, trỏ bóng mình mà bảo cha Đản. Bấy giờ chàng mới tỉnh ngộ, thấu nỗi oan của vợ, nhưng việc trót đã qua rồi”
(Chuyện người con gái Nam Xương – Nguyễn Dữ)
(nếu ít tham khảo các bài đã có trên mạng thì càng tốt ạ)