"Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đây sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê."
Quê hương em là một nơi bình dị, luôn tồn tại đâu đó những cảnh đẹp bình dị. Cảnh sông nước, cảnh mọi người làm việc và hơn hết là cảnh đồng lúa chín.
Cánh đồng lúc chính như một thảm nhung màu vàng óng ánh, mượt mà và lại thướt tha làm sao. Nó hiện lên với ánh mặt trời rọi muôn nơi, sáng mà lại không thấy nóng. Từng chụm lúa chín vàng rộ. Những bông lúa cũng chắc nịch, cong xuống, nặng trĩu những hạt gạo đã đến mùa thu hoạch. Chị gió về, đi qua cánh đồng, còn tặng thêm một mùi hương ngào ngạt. Đó là mùi hương của đồng nội, cỏ hoa và mùi của lúa chín. Những giọt sương bắt đầu nhỏ dần, nhỏ dần trên những bông lúa, những chiếc lá bắt đầu tan dần trong hơi ấm của ánh nắng mặt trời.
Mọi người bắt dầu đổ ra cánh đồng để chuẩn bị cho công việc gặt hái. Những chiếc nón trắng vàng nhấp nhô cùng với bông lúa trên đồng thật vui vẻ và hòa nhịp. Tiếng nói chuyện phát ra khắp nơi, kêu gọi nhau í ớ. Ai ai cũng tươi cười rạng rỡ vì sắp có một mùa gặt tốt, mở đầu cho cuộc sống ấm no.
Đồng lúa quê em là như vậy, bình dị mà chân thật như con người ở đây. thật thà mà tốt bụng, chất phác. Em yêu lắm những cánh đồng lúa chín vàng quê hương của mình, yêu lắm những con người ở đây.