*Mở đoạn:
" Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa"
* Thân đoạn: Trong ko gian tĩnh lặng, tiếng suối cất lên và làm khuấy động các cảnh vật xung quanh nó. Bác Hồ sử dụng phép so sánh độc đáo khi tiếng suối trong như tiếng hát xa. Gợi lên cảm nhận về âm thanh trong trẻo, vang vọng và sức sống trẻ trung của con người. Qua câu thơ thứ hai, Bác Hồ đã sử dụng điệp từ "lồng" gợi lên sự kết hợp hài hòa giữa ba cảnh vật cây, hoa, trăng.Ở đây ta có teher hiểu bằng hai cách. Cách hiểu đầu tiên là ánh trăng chiếu xuống mặt đất qua từng tán cây và cả bông hoa rừng tạo thành ko gian thiên nhiên tuyệt đẹp. Còn cách hiểu thứ hai là ánh trăng chiếu xuyên qua từng kẽ lá xuống mặt đất tạo thành hình thù như những bông hoa. Dẫu hiểu theo cách nào thì chúng ta vẫn có thể cảm nhận được vẻ đẹp của núi rừng Việt Bắc. Tâm hồn nghệ sĩ quả thật là thơ mộng.
* Kết đoạn: Như vậy, bài thơ đã đem đến cho chúng ta nhiều cảm xúc. Bài thơ cũng cho ta thấy những nỗi niềm trăn trở của Người khi đất nước đang bị giặc ngoại xâm.Nhưng trong hoàn cảnh đó, ở Bác vẫn toát lên tinh thần lạc quan, phong thái ung đung đính đạc, niểm tin tươi sáng dân tộc Việt Nam.