Diễn biến tâm trạng của bé Thu và ông Sáu trong những ngày ông Sáu trở vè được nhà văn khắc họa rất cụ thể. Bé Thu ngya khi thấy người lạ đã lập tức gọi má. Còn ông Sáu thì chỉ mong sao con nhận ra cha. Người cha đã trông chờ từng phút giây con gọi ba mà không được. Ba ngày ông Sáu ở nhà, dù dỗ dành nhưng Thu quyết không nói nửa lời. ngay cả khi Thu bị lâm vào thế bí em cũng quyết không gọi ba dù chỉ một tiếng. Em tự mình giải quyết việc chắt nước cơm. Ông Sáu buồn khổ nhưng chẳng thể làm gì. Chún ta không hiểu tại sao bé Thu lại cứng đầu đến thế. Chỉ khi ong Sáu gắp trứng cá vào bát, Thu hất đi, ông giận quá đánh Thu và làm em bỏ về bà ngoại thì câu chuyện mới dần sáng tỏ. EM không nhận cha chỉ vì vết sẹo khiến ông Sáu không giống trong tấm hình thời trẻ. Còn ông Sáu thì tự trách và vô cùng ăn năn do đã đánh con. Để rồi, lần chia tay của hai cha con cũng là lần hội ngộ duy nhất. Tiếng ba giây phút chia ly sao mà đau đớn đến lạ. Nhung rồi cuối cùng, tình cha con thiêng liêng vẫn vượt lên trên tất cả và chiến thắng mọi thử thách.