Trong bài thơ Quê hương của Tế Hanh, hình ảnh để lại ấn tượng sâu đâm hơn cả trong lòng mỗi chúng ta chính là hình ảnh người dân chài và con thuyền ra khơi trong khổ thơ thứ hai của bài. Bức tranh mở ra đó là không giản, thời gian tươi đẹp, thuận lợi cho công việc ra khơi của người ngư dân. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai.. Thiên nhiên ưu đãi và trở thành người bạn thân thiếu của ngư dân trên hành trình chinh phục ước mơ. Đồng thời, hình ảnh con thuyền được nhà thơ khắc họa với nét họa rất chân thực, giàu hình ảnh biểu cảm: nhẹ, hăng như con tuấn mã.. So sánh trong câu làm hiện lên con thuyền đẹp, tràn ngập khí thế và mang theo bao niềm tin, bao mong mỏi của ngư dân. Động từ mạnh được sử dụng trong đoạn thơ như phăng, vượt, rướn, cũng giúp ta hình dung được khí thế, sức mạnh của con thuyền ,của ngư dân làng chài. HỌ tràn ngập niềm tin, họ mạnh mẽ vươn mình. Nét đẹp trong người ngư dân chính là nét đẹp của quê hương chài lưới bởi cánh buồm giương to kia mang theo niềm tin, hi vọng và hơn cả là "mảnh hồn làng". Ân dụ nghệ thuật trong câu thơ cho ta thấy được sự kí gửi của niềm tin cùng với niềm mong mỏi, tự hào trong mỗi người ngư dân trên hành trình ra khơi.