Thân em thời trắng phận em tròn.
Bảy nổi ba chìm mấy nước non.
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn.
Nhưng em vẫn giữ tấm lòng son.
Bài thơ trên của bà Hồ Xuân Hương đã làm nổi bật lên hai vấn đề chính đó là vẻ đẹp và số phận của người phụ nữ phong kiến. Ở ngay câu thơ đầu, bằng việc sử dụng đại từ " thân em " kết hợp với tính từ " trắng ", " tròn " đã giúp ta hình dung ra vẻ đẹp tràn đầy sức sống,trắng trẻo và đầy đặn của người phụ nữ xưa. Một vẻ đẹp mà chỉ có những người phụ nữ thời phong kiến mới có! Bắt đầu ở câu thứ 2, tác giả đã bắt đầu nói lên số phận của họ qua câu thành ngữ " Bảy nổi ba chìm". Đó là số phận chìm nổi, lênh đênh vô cùng. Ở câu thơ thứ 3 với việc sử dụng cặp quan hệ từ, tác giả đã cá ngợi tấm lòng chung thủy, son sắt của những người phụ nữ. Cuộc sống đưa đẩy, bị lệ thuộc và không có quyền quyết định bản thân của họ được tác giả thể hiện ở câu cuối cùng. Như vậy, bằng lối văn điêu luyện và nghệ thuật phong phú bà Hồ Xuân Hương đã làm sáng tỏ hai nhận định : vẻ đẹp ngoại hình trắng trẻo, đầy đặn của người phụ nữ xưa và số phận đưa đầy, trôi dạt, lệ thuộc của họ.