Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về 7 câu thơ đầu bài thơ "Đồng chí" - Chính Hữu
Bảy câu thơ đầu với cấu trúc tự do, dài ngắn khác nhau, có thể xem là sự lý giải về cơ sở của tình đồng chí. Mở đầu là hai câu thơ đối nhau rất chỉnh:
"Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá"
Hai câu thơ trên giới thiệu về quê hương "anh" và "tôi"- những người lính xuất thân là nông dân. Thành ngữ "nước mặn đồng chua"là vùng đất nhiễm mặn, ven biển khó làm ăn, canh tác. Còn "đất cày lên sỏi đá" là nơi đồi núi trung du, đất đá bị ong hóa khó canh tác. Hai câu thơ chỉ nói về đất đai - mối quan tâm hàng đầu của người nông dân cho ta thấy được sự tương đồng về cảnh ngộ, xuất thân nghèo khó, là cơ sở cho sự đồng cảm giai cấp của những người lính cách mạng.
"Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau"
Từ "đôi" chỉ hai người, hai đối tượng không thể tách rời nhau kết hợp với từ "xa lạ" làm cho ý thơ được nhấn mạnh hơn. Từ những phương trời xa, họ chẳng hẹn mà nên, cùng chung lí trí, lí tưởng, giữa họ đã nảy nở một tình cảm đẹp, tình đồng chí. Hình ảnh hoán dụ "súng" và "đầu" sóng đôi nhau diễn tả chân thực tình cảm giữa những người đồng đội khi họ cùng chung một chiến hào. Tình đồng chí còn được nảy nở và trở nên bền chặt trong sự chan hòa, chia sẻ gian lao cũng như niềm vui nỗi buồn. Đó là mối tình tri kỉ của những người bạn chí cốt được biểu hiện bằng những hình ảnh cụ thể giản dị mà gợi cảm:
"Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ"
"Chung chăn" có nghĩa là chung cái khắc nghiệt, khó khăn của cuộc đời người lính, chung hơi ấm để vượt qua cái lạnh, và hơn hết đó là sự gắn bó thành thật với nhau. Cả bảy câu thơ chỉ có duy nhất một từ "chung" nhưng bao hàm nhiều hàm ý, cùng chung cảnh ngộ, giai cấp, chung trí hướng, lí tưởng, chung cái khát vọng và chung cả những gian khổ, khó khăn. "Anh" và "tôi" trên từng dòng thơ như một cách xung danh khi mới gặp gỡ, dường như vẫn là hai thế giới riêng và "anh" và "tôi" trong cùng một dòng, đến "đôi người" nhưng là "đôi người xa lạ" và rồi trở thành "đôi tri kỉ", một tình bạn keo sơn, gắn bó. Cao hơn đó là tình đồng chí, đồng đội. Như vậy từ riêng lẻ mà hai người đã dần nhập thành chung, thành một, khó tách rời. Hai tiếng "đồng chí" kết thúc khổ thơ thật đặc biệt, chỉ với hai từ "đồng chí" đã tạo nên một nét nhấn như một điểm tựa, vang lên như một phát hiện đồng thời lại như một bản lề gắn kết khổ đầu và khổ thứ hai của bài thơ. Nói tóm lại, câu thơ như một nốt nhạc làm bừng sáng cả bài thơ, là kết tinh của một tình cảm cách mạng mới mẻ chỉ có trong thời đại mới, đây là một câu thơ đặc biệt.
CHÚC BẠN HỌC TỐT
XIN CTLHN