Bài Làm :
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng.
Nếu có ai hỏi rằng em yêu quý ai nhất, em sẽ trả lời rằng em yêu quý người mà tần tảo hi sinh, nuôi nấng em lớn lên tường ngày ; người mà luôn dành cho em những điều tốt đẹp, hạnh phúc nhất trong cuộc sống và đó chính là người mẹ yêu dấu của em. Mẹ là người đã hàng ngày chân lấm tay bùn để nỗ lực, cố gắng giành cho em những điều tốt nhất, dạy dỗ em nên người. Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi rồi. Mẹ làm việc nhiều và vận động nhiều lên mẹ có dáng người mảnh mai, thanh mảnh. Với làn da ngăm đen, khá nhăn nheo không được đẹp đối với người khác nhưng đối với em thì là đẹp nhất. Đôi bàn tay khéo léo, linh hoạt của mẹ do hoạt động nhiều nên có những vết chai sần. Đến khuôn mặt trái xoan của mẹ trông rất xinh, đầy đặn. Vài sợi tóc lòa xòa trên vầng trán rộng của mẹ đã thấp thoáng mấy nếp nhăn. Đôi mắt hai mí của mẹ linh hoạt và rất long lanh. Đôi môi của mẹ mỏng, xinh xinh và mỗi lần cười thì mẹ để lộ ra hàm răng trắng muốt, đều đặn như những hạt bắp bậy. Mái tóc của mẹ không bao giờ để lòa xòa mà luôn được buộc gọn gàng.
- Phép tu từ ẩn dụ : "Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng"
- Phép tu từ hoán dụ : "Chân lấm tay bùn"