Mở bài: Có thể nói đây là những câu thơ tài hoa nhất trong bài, khắc sâu sự hy sinh thầm lặng của mẹ và lòng biết ơn vô bờ của người con về công dưỡng dục sinh thành của mẹ hiền.
"Những mùa quả mẹ tôi hái được"
"Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng.
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi"
(Mình làm theo cách mở bài diễn dịch nhé, còn phần thân bài thì bạn phân tích từng câu ra, để làm bài văn có ý nghĩa sâu sắc hơn)