Bài viết
Khổ cuối bài thơ "tiếng gà trưa" là lời tâm sự chân thành của người chiến sĩ trẻ trên đường ra tiền tuyến gửi về người bà kính yêu nơi hậu phương . Tiếng gà trưa nhắc nhớ đến ổ rơm hồng những trứng của mấy chị mái vàng xinh xắn . Từ tình cảm cụ thể là tình bà cháu đến tình cảm to lớn như lòng yêu Tổ Quốc , xóm làng thể hiện bằng ngôn ngữ mộc mạc như lời ăn , giản dị . Tình cảm đó bắt nguồn từ tình cảm gia đình , chân thực với những kỉ niệm mộc mạc , đáng yêu . Điều đó biểu hiện cao độ ý chí qyết tâm chiến đấu đẻ bảo vệ tổ quốc , bảo vệ những điều đẹp đẽ và thiêng liêng trong kí ức . Ở dòng thứ tư , tác giả viết " bà ơi! " . Cụm từ vang lên đầu câu thơ như một tiếng nấc nghẹn ngào , ngân dài trong nỗi nhớ bà , nhớ quê nhà . Đó là lí giải tại sao lại đặt tên nhan đề của tác phẩm là "Tiếng gà trưa"...