Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng ven thành phố. Tuy ở đây không có những nhà cao tầng, khu vui chơi giải trí,... nhưng lại có vẻ đẹp của đồng lúa chín của những buổi mai. Đó là vẻ đẹp mà thành phố không có.
Vào buổi sớm, bầu trời trong xanh cao rộng. Mây trắng như bông, trôi bồng bềnh cùng với chị gió thổi nhè nhẹ, mát dịu,. Trên những cành cây, từng đàn chim nhảy nhót chuyền cành, hót líu lo. Lúc đó cũng là lúc ông mặt trời vung tay rải những tia nắng vàng xuống vạn vật. Nhìn từ xa, cánh đồng lúa bao la một màu vàng ruộm. Sương đọng trên lá dưới ánh nắng mai long lanh như hạt ngọc. Thân lúa vàng xuộm, bông lúa uốn nặng trĩu. Hạt lúa đều tăm tấp, tròn nảy. Mỗi khi có gió, lúa lại nhấp nhô làn sóng. Tôi ngắt một bông lúa , cắn nhè nhẹ, cảm nhận hương thơm của sữa lúa và vị ngọt mát lành. Đó là mùi thơm thanh tao mộc mạc của quê hương, phải chăng tôi yêu yêu quê hương cũng bởi mùi hương này! Sau đó, các bác nông dân ra thăm đồng, nâng từng nhánh lúa, tiếng cười tiếng nói của các bác nông dân rất vui vẻ mặc dù công việc rất mệt mỏi. Còn mẹ em thì hiu hiu dọn cỏ cuốc đất, nâng niu từng bông lúa, trân trọng sức lao động. Qua đó, em cảm nhận được thân lúa đã chắt chiu từng dinh dưỡng của đất trời để cho những hạt lúa tròn nẩy. Mẹ tôi và bao người nông dân khác đã một nắng hai sương mới làm nên mùa màng bội thu.
Cánh đồng lúa quê em không chỉ đẹp mà còn mang lại cuộc sống ấm no cho người dân. Nhờ có lúa vàng mà em mới có thể đi học, được cơm no áo ấm. Em yêu cánh đồng lúa quê hương vì đã nôi tôi về thể chất lẫn tâm hồ