Chi tiết đề thi

Tiếng Trung Quốc

vietnguyenngoc1994
0 lượt thi
Tiếng Việt
Trung bình
(0)
20
40 phút
Miễn phí
Tham gia [Hs Loga.vn] - Cộng Đồng Luyện Thi Trực Tuyến để được học tập những kiến thức bổ ích từ Loga
Câu 1 [98315] - [Loga.vn]

Gạch chân dưới các động từ trong đoạn văn sau:

Câu 2 [103845] - [Loga.vn]

Theo con, ý nghĩa của câu chuyện vừa kể ở bài tập 7 là gì?

Câu 3 [96050] - [Loga.vn]

Đọc lại bài văn Quê hương (SGK Tiếng Việt 4, tập 1, trang 100) và cho biết nhân vật chính trong truyện là ai?

Xem bài văn

Quê hương

Chị Sứ yêu biết bao nhiêu cái chốn này, nơi chị oa oa cất tiếng khóc đầu tiên, nơi quả ngọt, trái sai đã thắm hồng da dẻ chị. Chính tại nơi này, mẹ chị đã hát ru chị ngủ. Và đến lúc làm mẹ, chị lại hát ru con những câu hát ngày xưa...

Chị Sứ yêu Hòn Đất bằng cái tình yêu hầu như là máu thịt. Chị thương ngôi nhà sàn lâu năm có cái bậc thang, nơi mà bất cứ lúc nào đứng đó, chị cũng có thể nhìn thấy sóng biển, thấy xóm nhà xen lẫn trong vườn cây, thấy ruộng đồng, thấy núi Ba Thê vòi vọi xanh lam cứ mỗi buổi hoàng hôn lại hiện trắng những cánh cò.

Ánh nắng lên tới bờ cát, lướt qua những thân tre nghiêng nghiêng, vàng óng. Nắng đã chiếu sáng lòa cửa biển. Xóm lưới cũng ngập trong nắng đó. Sứ nhìn những làn khói bay lên từ các mái nhà chen chúc của bà con làng biển. Sứ còn thấy rõ những vạt lưới đan bằng sợi ni lông óng vàng, phất phơ bên cạnh những vạt lưới đen ngăm, trùi trũi.

Nắng sớm đẫm chiếu người Sứ. Ánh nắng chiếu vào đôi mắt chị, tắm mượt mái tóc, phủ đầy đôi bờ vai tròn trịa của chị.

Theo ANH ĐỨC

Câu 4 [104323] - [Loga.vn]

Nga là cô bé như thế nào?

Xem nội dung câu chuyện

BÚP BÊ CỦA AI?

1. Nga là cô bé ham chơi và chóng chán. Dạo hè, Nga đòi bằng được mẹ mua cho một con búp bê khá đẹp. Nhưng chơi được ít lâu Nga đã bỏ mặc búp bê trên nóc tủ cùng với các đồ chơi khác cho bụi bám.

Trời trở rét, búp bê chỉ có độc chiếc quần lót. Bộ váy áo của búp bê đã bị Nga nghịch lột ra, vứt đi đâu không rõ. Một đêm, lạnh quá, búp bê khóc thút thít. Chị Lật đật tròn xoay đang ngủ, tỉnh dậy hỏi:

- Sao em khóc?

- Em không có áo quần. Em rét lắm. Còn chị, may mà mũ áo gắn liền với người nên chị Nga không tháo ra được.

- Cô ấy tệ thật. – Chị Lật đật chép miệng – Cô ta bắt bọn mình làm trò vui, nhưng chẳng bao giờ chú ý tới chúng mình.

Búp bê nức nở:

- Em không muốn sống với chị ấy nữa. Em đi đây.

2. Nói đoạn, búp bê tụt xuống khỏi tủ, tìm cách leo lên tường, chui qua lỗ thông hơi trên cửa ra vào, nhảy ra phố. Chị Lật đật gọi lại thế nào cũng không được. Chị gọi Nga. Nhưng Nga vẫn ngủ vùi trong chăn. Chị Lật đật tiếc rằng mình tròn xoay, không có chân. Nếu có, chị cũng sẽ bỏ đi nốt.

Sáng hôm sau, bảy giờ hơn, Nga mới thức dậy. Nhìn về phía tủ thấy trống trơn, Nga kêu rầm lên: “Ai lấy búp bê của con rồi?” Mẹ bảo Nga hãy chịu khó tìm búp bê ở góc tủ, trong gầm giường. Nga miễn cưỡng là theo. Nhưng còn tìm đâu ra búp bê nữa!

3. Đêm hôm trước, thoát được ra ngoài, búp bê sung sướng quá, chạy một mạch sang phố bên. Nhưng đêm tối, trời lạnh, không thể đi tiếp được, búp bê phải tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô ai đã quét vun lại để trốn rét. Sáng hôm sau, có một cô bé đi ngang qua nom thấy búp bê trong đống lá, reo lên:

- Ôi, con búp bê xinh quá, ai vứt đi thế này, hoài của.

Hỏi mấy nhà xung quanh không có ai nhận, cô bé ôm búp bê về, lau rửa cẩn thận. Cô bảo:

- Búp bê sao không có áo? Tội nghiệp, chị sẽ may váy áo cho em.

Thế rồi, ngay tối đó, cô bé hí húi cắt may cho búp bê một bộ váy áo rất đẹp. Rồi cô ôm cả búp bê đi ngủ. Trong vòng tay âu yếm của cô, dưới chăn len ấm áp, búp bê vô cùng sung sướng. Nó thỏ thẻ bên tai cô bé đang mơ màng trong giấc ngủ.

- Chị ơi,em muốn ở với chị suốt đời!

Câu 5 [104209] - [Loga.vn]

Khi phát hiện ra điều đặc biệt đó, Ma-ri-a đã suy nghĩ gì?

Xem nội dung câu chuyện

Một phát minh nho nhỏ

1. Ma-ri-a là một cô bé rất thích quan sát. Một hôm, trong phòng khách, cô bé nhận thấy mỗi lần gia nhân bưng trà lên, bát đựng trà thoạt đầu rất dễ trượt trong đĩa. Nhưng khi nước trà rớt ra đĩa thì dù tay của gia nhân có run rẩy tới mức nào đi nữa, chiếc đĩa có bị nghiêng đi nhiều hơn nữa thì bát nước trà vẫn như dính trên đĩa, không hề di chuyển. Cái đĩa và cái bát đựng trà đã hấp dẫn cô bé.

2. “Thế là vì sao nhỉ? Mình nhất định phải tìm hiểu cho rõ!” - Ma-ri-a nghĩ vậy, rồi lẻn ra khỏi phòng khách, bắt đầu làm thí nghiệm.

3. Không thấy Ma-ri-a đâu, anh trai của cô bé chạy đi tìm. Khi đi ngang qua nhà bếp, cậu bỗng nhìn thấy Ma-ri-a đang làm gì đó với đống bát đĩa trên bàn ăn, bèn trêu em:

- Em không muốn làm nhà khoa học nữa, định làm bà chủ gia đình hả?

4. - Đâu có, em phát hiện ra một điều bí mật. Chỉ cần giữa chiếc bát đựng nước trà và chiếc đĩa có một chút nước thì bát đựng nước trà không bị trượt đi nữa. - Ma-ri-a nói với vẻ đầy tự hào về “thành quả nghiên cứu của mình”.

- Làm gì có chuyện đó? Anh không tin! Sau khi nước rớt ra thì bát lại càng dễ trượt. Lần trước, mẹ lau nhà xong, anh suýt trượt ngã mà.

- Không tin thì anh hãy thử mà xem!

Cậu anh bèn cầm chiếc bát, chiếc đĩa lên để thử. Kết quả đúng như Ma-ri-a nói.

5. Hai anh em đang tranh luận, bàn tán thì cha đến.Cả hai cùng hỏi cha về hiện tượng kì lạ này.Người cha ôn tồn bảo:

- Đó là vì có lực ma sát. Các con lớn lên thì sẽ biết thôi mà.

Câu 6 [93744] - [Loga.vn]

Khi đã thoát khỏi bọn chuột, chàng kị sĩ và nàng công chúa lại gặp tai nạn gì?

Xem bài đọc

​Chú Đất Nung

(tiếp theo)

Hai người bột trong lọ buồn tênh. Bỗng một đêm, có con chuột cạy nắp lọ, tha nàng công chúa và cái lầu đi mất. Chàng kị sĩ sợ quá, thúc ngựa chạy vọt ra, chạy đến miệng cống. Một con chuột già phục sẵn. Nó bảo chàng để ngựa lại, xuống thuyền vào cống tìm công chúa. Gặp công chúa trong cái hang tối, chàng hỏi:

- Kẻ nào đã bắt nàng tới đây?

- Chuột.

- Lầu son của nàng đâu?

- Chuột ăn rồi!

Chàng kị sĩ hoảng hốt, biết mình bị lừa, vội dìu công chúa chạy trốn.

Chiếc thuyền mảnh trôi qua cống ra con ngòi. Gặp nước xoáy, thuyền lật, cả hai bị ngấm nước, nhũn cả chân tay.

Lúc ấy, Đất Nung đang đi dọc bờ con ngòi. Thấy hai người bị nạn, chú liền nhảy xuống, vớt lên bờ phơi nắng cho se bột lại.

Hai người bột tỉnh dần, nhận ra bạn cũ thì lạ quá, kêu lên:

- Ôi, chính anh đã cứu chúng tôi đấy ư? Sao trông anh khác thế?

- Có gì đâu, tại tớ nung trong lửa. Bây giờ có thể phơi nắng, phơi mưa hàng đời người.

Nàng công chúa phục quá, thì thào với chàng kị sĩ:

- Thế mà chúng mình mới chìm xuống nước đã vữa ra.

Đất Nung đánh một câu cộc tuếch:

- Vì các đằng ấy đựng trong lọ thủy tinh mà.

(Theo NGUYỄN KIÊN)

Chú thích:

- Buồn tênh: buồn vì có cảm giác thiếu vắng một cái gì đó.

- Hoảng hốt: đột ngột mất tự chủ do bị đe dọa bất ngờ.

- Nhũn: quá mềm, gần như bị nhão ra.

- Se: không còn thấm nhiều nước, hơi khô đi.

- Cộc tuếch: ngắn gọn, không đưa đẩy, màu mè.

Câu 7 [93713] - [Loga.vn]

Cu Chắt có những món đồ chơi gì?

Câu 8 [102128] - [Loga.vn]

Bấm chọn vào các lời dẫn gián tiếp và trực tiếp trong đoạn văn sau:

Câu 9 [94315] - [Loga.vn]

Xác định tính từ trong đoạn văn sau:

Câu 10 [93728] - [Loga.vn]

Vì sao cu Đất quyết định trở thành chú Đất Nung?

Xem bài đọc

​Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Cu Chắt cất đồ chơi vào cái nắp tráp hỏng. Hai người bột và chú bé Đất làm quen với nhau. Sáng hôm sau, chàng kị sĩ phàn nàn với nàng công chúa:

- Cu Đất thật đoảng. Mới chơi với nó một tí mà chúng mình đã bẩn hết quần áo đẹp.

Cu Chắt bèn bỏ hai người bột vào cái lọ thủy tinh.

Còn một mình, chú bé Đất nhớ quê, tìm đường ra cánh đồng. Mới đến chái bếp, gặp trời đổ mưa, chú ngấm nước, rét quá. Chú bèn vào bếp, cời đống rấm ra sưởi. Ban đầu thấy ấm và khoan khoái. Lúc sau nóng rát cả chân tay. Chú sợ, lùi lại.

Ông Hòn Rấm cười bảo:

- Sao chú mày nhát thế? Đất có thể nung trong lửa kia mà!

Chú bé Đất ngạc nhiên hỏi lại:

- Nung ấy ạ?

- Chứ sao? Đã là người thì phải dám xông pha, làm được nhiều việc có ích.

Nghe thế, chú bé Đất không thấy sợ nữa. Chú vui vẻ bảo:

- Nào, nung thì nung!

Từ đấy, chú thành Đất Nung.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Kiên

Chú thích:

- Kị sĩ: lính cưỡi ngựa, thuộc tầng lớp quý tộc ngày xưa.

- Tía: tím đỏ như màu mận chín.

- Son: đỏ tươi.

- Đoảng: vụng về, chẳng được việc gì.

- Chái bếp: gian nhỏ lợp một mái, thêm vào đầu hồi nhà để làm bếp.

- Đống rấm: đống trấu hoặc mùn ủ giữ lửa trong bếp.

- Hòn rấm: hòn đất nặn phơi khô để đè lên đống rấm cho lửa chỉ cháy âm ỉ.

Câu 11 [98307] - [Loga.vn]

Tìm các động từ có trong đoạn văn sau:

Câu 12 [104213] - [Loga.vn]

Con học được điều gì từ câu chuyện của hai anh em?

Câu 13 [93801] - [Loga.vn]

Tìm những chi tiết nói lên tư chất thông minh của Nguyễn Hiền?

Xem bài đọc

​Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi. Lên sáu tuổi, chú học ông thầy trong làng. Thầy phải kinh ngạc vì chú học đến đâu hiểu ngay đến đó và có trí nhớ lạ thường. Có hôm, chú thuộc hai mươi trang sách mà vẫn có thì giờ chơi điều.

Sau vì nhà nghèo quá, chú phải bỏ học. Ban ngày, đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào, chú cũng đứng ngoài lớp học nghe giảng nhờ. Tối đến, chú đợi bạn học thuộc bài mới mượn vở về học. Đã học thì cũng phải đèn sách như ai nhưng sách của chú là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ; còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Bận làm, bận học như thế mà cánh diều của chú vẫn bay cao, tiếng sáo vẫn vi vút tầng mây. Mỗi lần có kì thi ở trường, chú làm bài vào lá chuối khô và nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Bài của chú chữ tốt văn hay, vượt xa các học trò của thầy.

Thế rồi, vua mở khoa thi. Chú bé thả diều đỗ Trạng nguyên. Ông Trạng khi ấy mới có mười ba tuổi. Đó là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam ta.

(theo TRINH ĐƯỜNG)

- Trạng: tức Trạng Nguyên, người đỗ đầu kì thi cao nhất thời xưa.

- Kinh ngạc: cảm thấy rất lạ trước điều hoàn toàn không ngờ

Câu 14 [102092] - [Loga.vn]

Đoạn văn sau đây kể lại câu chuyện về một cậu bé có tấm lòng nhân hậu, con hãy lựa chọn các từ in đậm trong ngoặc để hoàn chỉnh câu chuyện:

Câu 15 [102090] - [Loga.vn]

Đọc câu chuyện sau và xét xem các nhận định dưới đây là đúng hay sai?

Trưa thứ bảy hôm ấy bởi vì có sinh hoạt lớp nên em về muộn hơn thường lệ. Đi trên đường làng, cái nắng oi ả khiến mọi vật như đang bị nung chảy, em cũng cố gắng rảo bước đi thật nhanh để về nhà rồi nghỉ ngơi.

Bỗng em nhìn thấy từ phía xa xa có một cô khoảng ngoài ba mươi tuổi, tay phải cô bế một cậu bé trai kháu khỉnh, tay trái khoác một chiếc túi, trên tay lại cầm chiếc nón che cho cậu bé. Mặt cô nhễ nhại mồ hôi, ánh mắt thì nhìn xung quanh dường như đang tìm đường. Em vội chạy lại rồi nói:

- Cháu chào cô, cô đang cần tìm nhà ai trong làng đúng không ạ? Cháu là người ở đây, cháu có thể giúp gì cho cô không ạ?

Người phụ nữ bèn nở nụ cười rồi nói với em:

- Cảm ơn cháu, thật tốt quá, cô đang định tìm nhà cụ Long mà lâu rồi chưa về làng nên có chút chưa nhớ ra đường đi.

Thật may nhà cụ Long với nhà em là hàng xóm bấy lâu nay. Em đỡ lấy chiếc túi cho cô rồi nói:

- Cô để cháu cầm giúp cô chiếc túi cho đỡ nặng, nhà cụ Long là hàng xóm của nhà cháu, để cháu dẫn cô.

Thế là hai cô cháu cùng nhau rảo bước. Đường làng dường như chẳng còn xa, cũng không còn cảm thấy nắng nóng nữa. Suốt dọc đường hai cô cháu vui vẻ trò chuyện, cười nói không ngớt. Thì ra cô ấy là người ở thành phố, bắt xe khách về quê để cảm ơn cụ Long là ân nhân cứu mạng cậu con trai của cô ấy, nay cô mới tìm được địa chỉ để tới thăm.

Về tới nhà, em sà vào lòng mẹ và kể cho mẹ nghe câu chuyện vừa rồi.Mẹ mỉm cười xoa đầu và khen em đã biết cách giúp đỡ những người xung quanh mình.

Câu 16 [93805] - [Loga.vn]

Nguyễn Hiền ham học và chịu khó học như thế nào?

Câu 17 [104290] - [Loga.vn]

Đọc đoạn văn sau và cho biết đoạn nội dung đoạn văn ứng với ý nào trong đề văn dưới đây:

Xem đoạn văn

Trong giấc mơ, em được bà tiên cho ba điều ước và em đã thực hiện cả ba điều ước đó. Hãy kể lại câu chuyện ấy theo trình tự thời gian.

Tối hôm đó, bố em ốm phải nhập viện truyền nước, mẹ theo vào đó chăm sóc bố. Chỉ còn mình em một mình trong căn phòng.Vừa lo,vừa mệt lại vừa sợ em thiếp đi lúc nào không hay. Bỗng đâu có một vầng sáng hiện lên, một bà tiên với dáng vẻ hiền từ, phúc hậu hiện lên trước mặt.Bà xoa đầu em rồi dịu dàng nói:

- Cô bé làm sao mà mắt đẫm nước mắt thế này? Cháu có chuyện gì không vui à?

Em sụt sịt rồi nói với bà tiên:

- Bố cháu mới nhập viện, cháu thấy lo và thương bố quá nên nước mắt cứ rơi vậy thôi ạ.

Bà tiên miểm cười, xoa đầu em rồi nói:

- Cháu ngoan và hiếu thảo quá. Bà sẽ tặng cho cháu ba điều ước, cháu muốn ước điều gì nào?

Câu 18 [104210] - [Loga.vn]

Ma-ri-a đã hành động như thế nào sau khi phát hiện ra điều kì lạ đó?

Xem nội dung câu chuyện

Một phát minh nho nhỏ

1. Ma-ri-a là một cô bé rất thích quan sát. Một hôm, trong phòng khách, cô bé nhận thấy mỗi lần gia nhân bưng trà lên, bát đựng trà thoạt đầu rất dễ trượt trong đĩa. Nhưng khi nước trà rớt ra đĩa thì dù tay của gia nhân có run rẩy tới mức nào đi nữa, chiếc đĩa có bị nghiêng đi nhiều hơn nữa thì bát nước trà vẫn như dính trên đĩa, không hề di chuyển. Cái đĩa và cái bát đựng trà đã hấp dẫn cô bé.

2. “Thế là vì sao nhỉ? Mình nhất định phải tìm hiểu cho rõ!” - Ma-ri-a nghĩ vậy, rồi lẻn ra khỏi phòng khách, bắt đầu làm thí nghiệm.

3. Không thấy Ma-ri-a đâu, anh trai của cô bé chạy đi tìm. Khi đi ngang qua nhà bếp, cậu bỗng nhìn thấy Ma-ri-a đang làm gì đó với đống bát đĩa trên bàn ăn, bèn trêu em:

- Em không muốn làm nhà khoa học nữa, định làm bà chủ gia đình hả?

4. - Đâu có, em phát hiện ra một điều bí mật. Chỉ cần giữa chiếc bát đựng nước trà và chiếc đĩa có một chút nước thì bát đựng nước trà không bị trượt đi nữa. - Ma-ri-a nói với vẻ đầy tự hào về “thành quả nghiên cứu của mình”.

- Làm gì có chuyện đó? Anh không tin! Sau khi nước rớt ra thì bát lại càng dễ trượt. Lần trước, mẹ lau nhà xong, anh suýt trượt ngã mà.

- Không tin thì anh hãy thử mà xem!

Cậu anh bèn cầm chiếc bát, chiếc đĩa lên để thử. Kết quả đúng như Ma-ri-a nói.

5. Hai anh em đang tranh luận, bàn tán thì cha đến.Cả hai cùng hỏi cha về hiện tượng kì lạ này.Người cha ôn tồn bảo:

- Đó là vì có lực ma sát. Các con lớn lên thì sẽ biết thôi mà.

Câu 19 [104187] - [Loga.vn]

Trong những trường hợp sau đây, đâu là trường hợp chỉ những người có ước mơ?

Câu 20 [93792] - [Loga.vn]

Ý nghĩa bài văn Cánh diều tuổi thơ?

Xem bài đọc

​Cánh diều tuổi thơ

Tuổi thơ của tôi được nâng lên từ những cánh diều.

Chiều chiều, trên bãi thả, đám trẻ mục đồng chúng tôi hò hét nhau thả diều thi. Cánh diều mềm mại như cánh bướm. Chúng tôi vui sướng đến phát dại nhìn lên trời. Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Sáo đơn, rồi sáo kép, sáo bè,... như gọi thấp xuống những vì sao sớm.

Ban đêm, trên bãi thả diều thật không còn gì huyền ảo hơn. Có cảm giác diều đang trôi trên dải Ngân Hà. Bầu trời tự do đẹp như một thảm nhung khổng lồ. Có cái gì cứ cháy lên, cháy mãi trong tâm hồn chúng tôi. Sau này, tôi mới hiểu đấy là khát vọng. Tôi đã ngửa cổ suốt một thời mới lớn để chờ đợi một nàng tiên áo xanh bay xuống từ trời và bao giờ cũng hy vọng khi tha thiết cầu xin: "Bay đi diều ơi! Bay đi!" Cánh diều tuổi ngọc ngà bay đi, mang theo nỗi khát khao của tôi.

Theo TẠ DUY ANH

- Mục đồng: trẻ chăn trâu, bò, dê, cừu

- Huyền ảo: đẹp một cách kì lạ và bí ẩn, nửa thực nửa hư.

- Khát vọng: điều mong muốn, đòi hỏi rất mạnh mẽ.

- Tuổi ngọc ngà: tuổi thơ, tuổi trẻ đẹp đẽ.

- Khát khao: mong muốn,đòi hỏi thiết tha.

Bảng xếp hạng
Đánh giá, bình luận
Không có đánh giá nào.
Bình luận Loga
0 bình luận
user-avatar
Bình luận Facebook