Câu 1:-Khi thầy Ha-men cho biết đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng,Phrăng choáng váng sững sờ và giờ đây cậu đã hiểu rõ sự khác lạ trong buổi sáng hôm nay trên đường đi học,ở sân trường,ở lớp học và đặc biệt là trang phục của thầy giáo.Cậu thấy nuối tiếc về những ngày vừa qua,sự lười biếng trong học tập,sự ham chơi của mình.Sự ân hận của Phrăng thể hiện ở việc cậu đọc bài nhưng cậu đã không đọc được vì cậu không nắm được quy tắc phân từ.Cậu cảm thấy xấu hổ cà tự giận mình.Chính trong tâm trạng ấy mà khi nghe thầy Ha-men giảng ngữ pháp cậu đã thấy thật rõ và dễ hiểu.Cậu hiểu được ý nghĩa thiêng liêng của việc học tiếng Pháp,và tha thiết muốn được thể hiện nhưng cậu đã không còn cơ hội để học tiếng Pháp ở trường nữa.
Câu 2:
Phải biết yêu quý,giữ gìn và học tập để nắm vững tiếng nói của dân tộc mình,nhất là khi đất nước rơi vào vòng nô lệ.Tiếng nói không chỉ là tài sản quý báu của dân tộc mà còn là phương tiện qua trọng để đấu tranh giành độc lập,tự do.
CHO CHỊ CÂU TLHN NHA.TKS EM
CHÚC EM HỌC TỐT!!!