“Công cha như núi ngất trời ”
Bằng biện pháp nghệ thuật so sánh “công cha” đƣợc ví với núi “ngất trời”, nghĩa mẹ đƣợc ví “ngời ngời biển Đông” . Ông cha ta đã khẳng định công cha, nghĩa mẹ đối với con cái là vô cùng to lớn, là ngọn núi cao, rất cao, càng nhìn càng cao “ngất” đến tận trời. Hình ảnh này gợi nhớ sự vô tận về chiều cao. Núi cao hay đó là công lao to lớn của ngƣời cha đối với những đứa con không thể đo đếm đƣợc. Ngọn núi cao chắc chắn chân phải rộng, rắn và chắc, nó rất lớn, rất sâu mới có thể đủ sức để ngọn núi cao ngất đến tận trời đƣợc. Từ hình ảnh đó ông cha ta muốn nói với chúng ta rằng: Công lao của ngƣời cha là vô cùng to lớn, đó là sự tận tâm, tận lực nuôi nấng, bảo ban, dạy dỗ cho con vào khuôn khổ để cho con trƣởng thành, ngƣời bố vững vàng sẽ là chỗ dựa vững chắc cho con khôn lớn, trở thành ngƣời có ích cho xã hội. “Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển Đông” “Nghĩa mẹ” ở đây là tình cảm yêu thƣơng, sự chăm chút lo toan, dạy bảo con khôn lớn của ngƣời mẹ… Nghĩa mẹ đƣợc so sánh với
“nước ngời ngời biển Đông”.