Từ “cốt yếu” (trong câu “Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra là thương cả muôn vật, muôn loài”) được Hoài Thanh dùng với ý nghĩa nào khi nói về nguồn gốc cốt yêu của văn chương ?

Các câu hỏi liên quan