Đại dịch COVID-19[6][7] là một đại dịch bệnh truyền nhiễm với tác nhân là virus SARS-CoV-2, hiện đang ảnh hưởng và gây thiệt hại trên phạm vi toàn cầu.[8] Dịch bệnh này bắt đầu xuất hiện từ tháng 12 năm 2019,[b] với tâm dịch đầu tiên được ghi nhận là thành phố Vũ Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc ở miền Trung Trung Quốc, bắt nguồn từ một nhóm người bị mắc bệnh viêm phổi không rõ nguyên nhân, giới chức y tế địa phương xác nhận trước đó nhóm người này đã có tiếp xúc, chủ yếu là với những thương nhân buôn bán và làm việc tại chợ bán buôn hải sản Hoa Nam, nơi bày bán và giết mổ nhiều loài động vật hoang dã và được cho là địa điểm bùng phát dịch bệnh đầu tiên, tuy nhiên, kết luận này hiện vẫn đang còn gây nhiều tranh cãi. Các nhà khoa học Trung Quốc sau đó đã tiến hành nghiên cứu và phân lập được một chủng loại coronavirus mới, được Tổ chức Y tế Thế giới lúc đó tạm thời gọi là 2019-nCoV,[c] có trình tự gen giống ít nhất 79,5% với SARS-CoV trước đây.[9][10][11] Sự lây nhiễm từ người sang người đã được xác nhận cùng với tỷ lệ bùng phát dịch tăng nhanh vào giữa tháng 1 năm 2020.[12]
Thời gian ủ bệnh từ 2 đến 14 ngày,[d][14] đã có bằng chứng cho rằng bệnh có thể truyền nhiễm trong khoảng thời gian này và vài ngày sau khi hồi phục. Triệu chứng phổ biến của bệnh bao gồm sốt, ho và khó thở, có thể gây thiệt mạng trong trường hợp nghiêm trọng.[15] Các ca nghi ngờ đầu tiên được báo cáo vào ngày 31 tháng 12 năm 2019, với các triệu chứng đầu tiên xuất hiện khoảng hơn ba tuần trước đó, vào ngày 8 tháng 12 năm 2019. Chợ Hoa Nam đóng cửa vào ngày 1 tháng 1 năm 2020 và những bệnh nhân có triệu chứng được cách ly. Sau đó, những người tiếp xúc gần gũi với người bị nghi ngờ mắc bệnh đã được theo dõi. Ngày 9 tháng 1 năm 2020, ca tử vong do SARS-CoV-2 đầu tiên xảy ra ở Vũ Hán.[16][17][18]
Các ca nhiễm virus đầu tiên được xác nhận bên ngoài Trung Quốc bao gồm hai người phụ nữ ở Thái Lan và một người đàn ông ở Nhật Bản.[19][20][21] Có những mối lo ngại về việc dịch sẽ lây rộng hơn nữa trong mùa du lịch cao điểm của người Trung Quốc vào dịp Tết Nguyên Đán.[22]
Ngày 23 tháng 1 năm 2020, chính phủ Trung Quốc quyết định phong tỏa thành phố Vũ Hán, toàn bộ hệ thống giao thông công cộng và hoạt động xuất - nhập đều bị tạm ngưng.[23] Cho tới ngày 24 tháng 1 năm 2020, một số thành phố lân cận cũng bị cô lập để khống chế sự lây lan của dịch bệnh bao gồm Hoàng Cương, Ngạc Châu, Xích Bích, Kinh Châu, Chi Giang.
Ngày 11 tháng 2 năm 2020, Ủy ban Quốc tế về Phân loại Virus (ICTV) đã đặt tên chính thức cho chủng virus corona mới này là SARS-CoV-2.[24][25] Vào đêm ngày 11 tháng 3 năm 2020 theo giờ Việt Nam, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã ra tuyên bố chính thức, gọi "COVID-19" là "Đại dịch toàn cầu".[6][7][26][27][28][29]
Tính đến ngày 26 tháng 4 năm 2020, đã có hơn 2.940.993 ca nhiễm COVID-19 được xác nhận trên toàn cầu với trên hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ,[30] với 203.821 ca tử vong. Trong đó, có hơn 842.000 ca đã phục hồi.[31]
Phản ứng đáp trả của chính phủ các quốc gia trên thế giới nhằm bảo vệ sức khỏe người dân cũng như các nhóm cộng đồng trên toàn cầu đã được nhanh chóng tiến hành, bao gồm: hạn chế đi lại, phong tỏa kiểm dịch, ban bố tình trạng khẩn cấp, sử dụng lệnh giới nghiêm, tiến hành cách ly xã hội, hủy bỏ các sự kiện đông người, đóng cửa trường học và những cơ sở dịch vụ, kinh doanh ít quan trọng, khuyến khích người dân tự nâng cao ý thức phòng bệnh, hạn chế ra ngoài, đồng thời chuyển đổi mô hình hoạt động kinh doanh, học tập, làm việc từ truyền thống sang trực tuyến. Một số ví dụ tiêu biểu có thể kể đến như: phong tỏa để kiểm dịch toàn bộ tại Ý và tỉnh Hồ Bắc của Trung Quốc; các biện pháp giới nghiêm khác nhau ở Trung Quốc và Hàn Quốc; phương pháp sàng lọc tại các sân bay và nhà ga; hạn chế hoặc hủy bỏ các hoạt động du lịch tới những khu vực, vùng, quốc gia có nguy cơ nhiễm dịch cao,... Ngoài ra, các trường học cũng đã phải đóng cửa trên toàn quốc hoặc ở một số vùng tại hơn 160 quốc gia, ảnh hưởng đến 87% học sinh, sinh viên trên toàn thế giới, tính đến ngày 28 tháng 3 năm 2020.[32]
Những ảnh hưởng trên toàn thế giới của đại dịch COVID-19 hiện nay bao gồm: thiệt hại sinh mạng con người, sự bất ổn về kinh tế và xã hội,[33][34] tình trạng bài ngoại và phân biệt chủng tộc đối với người gốc Trung Quốc và Đông Á, việc truyền bá thông tin sai lệch trực tuyến và thuyết âm mưu về virus.[35][36]
Mục lục
- 1Dòng thời gian bùng phát dịch
- 2Bối cảnh và phát sinh virus mới
- 2.1Bối cảnh
- 2.2Các trường hợp đầu tiên
- 2.3Phát sinh chủng loại coronavirus mới (SARS-CoV-2)
- 2.4Nguồn gốc lây truyền
- 3Dịch tễ học
- 4Đặc điểm
- 4.1Sự lây truyền
- 4.2Hệ số lây nhiễm cơ bản R0
- 4.3Dấu hiệu và triệu chứng
- 4.4Giao thức chẩn đoán
- 4.5Mối lo ngại về việc chẩn đoán số ca mắc bệnh thấp hơn trên thực tế
- 4.6Các ước tính về số lượng nhiễm bệnh
- 4.7Khả năng virus còn sót lại sau khi hồi phục
- 5Phản ứng và khống chế dịch
- 5.1Phản ứng tại Trung Quốc
- 5.1.1Các biện pháp phong tỏa dịch bệnh trên quy mô toàn thành phố
- 5.1.2Bệnh viện chuyên khoa dã chiến
- 5.2Phản ứng quốc tế
- 5.2.1Sơ tán các nhà ngoại giao và công dân nước ngoài tại Vũ Hán
- 6Phòng ngừa và điều trị
- 6.1Phòng tránh
- 6.1.1Rửa tay
- 6.1.2Vệ sinh đường hô hấp
- 6.1.3Tự cách ly
- 6.2Cách ly với cộng đồng
- 6.3Điều trị
- 6.4Vắc xin
- 7Chỉ trích nhằm vào các phản ứng của chính phủ
- 7.1Chính phủ Trung Quốc
- 7.1.1Kiểm duyệt thông tin và phản ứng của cảnh sát
- 7.1.2Chính quyền Hồ Bắc và Vũ Hán
- 7.1.3Chính quyền trung ương Trung Quốc
- 7.2Chính phủ Hàn Quốc
- 7.3Chính phủ Nhật Bản
- 7.4Chính phủ Iran
- 7.5Chính phủ Ý
- 7.6Chính phủ Hoa Kỳ
- 7.6.1Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa dịch bệnh
- 7.6.2Chính quyền của Tổng thống Trump
- 7.7Ngân hàng Thế giới
- 7.8Tổ chức Y tế Thế giới
- 7.9Liên minh Châu Âu
- 8Tác động
- 8.1Trung Quốc đại lục
- 8.2Úc
- 8.3Brazil
- 8.4Châu Âu
- 8.5Hồng Kông
- 8.6Nhật Bản
- 8.7Đông Nam Á
- 8.8Nam Á
- 8.9Hoa Kỳ
- 8.10Hàn Quốc
- 9Hậu quả
- 9.1Tác động đến giáo dục
- 9.2Bài ngoại và phân biệt chủng tộc
- 9.3Tác động kinh tế xã hội
- 10Xem thêm
- 10.1Đại dịch COVID-19 theo khu vực
- 10.2Các vấn đề liên quan
- 11Chú thích
- 11.1Ghi chú
- 11.2Tham khảo
- 12Liên kết ngoài