Không gian cao rộng của bầu trời, rộng dài của dòng sông, màu sắc hài hòa của bông hoa tím biếc và dòng sông xanh- đặc trưng của xứ Huế được Thanh Hải khắc họa ngay trong câu thơ đầu của bài. Không gian còn mở ra với âm thanh ròn rã, tươi vui với âm thanh tiếng chim chiền chiện hót vang trời, và tạo thành thành từng giọt long lanh rơi. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân đất trời thể hiện qua cái nhìn trìu mến với cảnh vật, trong những lời thơ bộc lộ trực tiếp như lời trò chuyện với thiên nhiên “ơi, hót chi mà…”. Với động tác đưa tay hứng lấy từng giọt long lanh của tiếng chim chiền chiện- ta cảm nhận được sự say sưa, trân trọng của bức tranh thiên nhiên. Nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác giúp ta hiểu hơn về cảm xúc say sưa, ngất ngây của tác giả trước cảnh đất trời xứ Huế vào xuân. Bài thơ còn thể hiện mong muốn hòa vào thiên nhiên đất trời trong tâm tưởng giữa mùa đông giá lạnh khiến ta vô cùng khâm phục. Tóm lại, bức tranh mùa xuân thiên nhiên đẹp tươi vô cùng trong cảm nhận của thi nhân.