⇒
Tác dụng câu đặc biệt :
→ Bộc lộ cảm xúc
Vd :
+ Trời ơi ! Sao lại ra nông nỗi này cơ chứ ?
+ Ôi ! Điều đó thật kinh khủng !
+ Chà ! Cái áo dài đẹp chửa.
+ Trời ! Ai lại đi làm như thế chứ ?
+ Tạ trời ! Em vẫn còn sống.
→ Xác định thời gian, nơi chốn
Vd :
+ Buổi tối. Tại vườn cây. Chị Tư lại ngồi ngâm nga dưới gốc cây già.
+ Hôm qua. Đã xảy ra một vụ tai nạn trên con đường này.
+ Sáng sớm. Cậu bé mang hoa ra viếng mộ mẹ
+ Ông tôi đã hi sinh. Năm 1976.
+ Ngày 19 tháng 5, 1890. Một tia sáng hi vọng đã xuất hiện chiếu rọi khắp đất nước Việt Nam.
→Thông báo về sự có mặt, tồn tại của sự vật, hiện tượng
Vd :
+ Sân trường thật đông vui. Tiếng hò reo. Tiếng cười đùa. Tất cả thật sôi động.
+ Ngày sinh nhật, em được tặng nhiều món quà lắm ! Gấu bông. Bánh kẹo. Đồ dùng học tập.
+ An vừa bước vào phòng. Một tiếng hét lớn. Có một con cóc to ngồi chễm chệ trên bàn học của An.
+ Những gì còn lại của anh ta đều bị hư hỏng. Cái đồng hồ quả lắc. Chiếc mũ nồi. Điếu xì gà.
+ Con tàu bị đắm lênh đênh trên thuyền cả tuần lễ. Một hòi còi dài. Tàu cứu hộ đã đến!
→ Gọi đáp
Vd :
+ Hiền này! Em nói năng kiểu gì vậy ?
+ Trâu ơi! Ta bảo trâu này.
+ Này cô kia! Cô đứng lại cho tôi.
+ Sơn ơi! Sơn ơi! Em đâu rồi ?
+ Bà nó ơi ! Tôi thấy trong người không khỏe. Bà nấu giùm tôi nồi cháo đi.