no copy
Qua khổ thơ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ”, Thanh Hải đã diễn tả rất chân thực cảm xúc của mình trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên đất trời(1). Trước hết, trong bốn câu thơ đầu, chỉ với vài nét phác họa đơn sơ mà đặc sắc, bằng những hình ảnh thân quen và bình dị, nhà thơ đã gợi lên một bức tranh xuân tươi tắn, thơ mộng, đậm phong vị xứ Huế- quê hương tác giả: dòng sông xanh, bông hoa tím biếc, chim chiền chiện hót vang trời:
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời”(2)
Không gian được mở ra cao vời, thoáng đãng với dòng sông, mặt đất, bầu trời bao la; sắc màu tươi tắn hài hòa đầy xuân sắc, hoa tím biếc nổi bật giữa dòng sông xanh lung linh ngời sáng; âm thanh rộn rã tươi vui của tiếng chim chiền chiện hót vang trời(3). Không những thế, cách nói đảo ngữ “Mọc giữa dòng sông xanh-Một bông hoa tím biếc” gợi ấn tượng đậm nét về vẻ đẹp và sức sống của bông hoa xuân- bông hoa ở giữa trái tim của dòng sông , trung tâm của bức tranh, như đang dần vươn lên, xòe nở, phô màu(4). Còn tiếng chim chiền chiện- dân ca xứ Huế, sứ giả của mùa xuân thì vang ngân, xáo động cả bầu trời, xao xuyến hồn thi nhân, chim và hoa vốn tiêu điểu cho vẻ đẹp và sức sống sinh giới, vẻ đẹp của mùa xuân, dưới cái nhìn của thi sĩ vẫn mang nét riêng không thể lẫn(5). Có lẽ, cảm xúc của tác giả trước mùa xuân đất trời thể hiện qua cái nhìn trìu mến với cảnh vật, trong những lời bộc lộ trực tiếp như lời trò chuyện với thiên nhiên “ơi, hót chi…mà…”(6). Đặc biệt, cảm xúc của nhà thơ được thể hiện trong một động tác trữ tình đón vừa trân trọng vừa tha thiết trìu mến với mùa xuân: đưa tay hứng lấy những giọt long lanh của tiếng chim chiền chiện:
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.”(7)
Có thể hiểu “giọt long lanh” là những giọt mưa xuân long lanh dưới ánh sáng của trời xuân, cũng có thể hiểu hai câu này gắn với hai câu trước- nhà thơ đưa tay hứng những giọt âm thanh tiếng chim(8). Tiếng chim ngân lên từng tiếng một, thật trong, thật tròn, thật vang và trong ánh sáng tươi rực rỡ của ngày xuân, nó không tan mất đi mà đọng lại thành từng giọt hữu hình, long lanh như ngọc, rơi xuống thành chuỗi và được Thanh Hải đưa tay hứng với tất cả sự đắm say, trân trọng(9). Ở đây, tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: từ cảm nhận âm thanh tiếng chim bằng thính giác đến giọt long lanh bằng thị giác và đưa tay hứng bằng xúc giác
p/s: cái này là mk đánh sẵn trên word để ôn thi nên đừng bảo là copy mạng nha