$1$$\frac{1}{5}$ - $\frac{9}{7}$ x $\frac{6}{9}$
= $\frac{6}{5}$ -$\frac{6}{7}$
= $\frac{42}{35}$ -$\frac{30}{35}$
= $\frac{12}{35}$
Học tốt!!!
Làm giúp mình trắc nghiệm nhé.Check hộ những câu mình đã làm nhé.
1 hình lập phương có diện tích xung quanh là 144 cm vuông . Tính diện tích toàn phần của hình lập phương đó Giúp mk nha cảm ơn nhìu ạ
Nêu nguyên nhân thắng lợi và ý nghĩa lịch sử của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn
giúp mk 2 bài này vs mk đg cần rất gấp😞🙁👉🏾5*cảm ơn tlhn nha
mn làm hộ e bài 1 vs bài 2 ạk🥰
Hãy viết cho tôi một bài thơ về thiếu nhi Việt Nam làm theo 5 điều Bác Hồ dạy
Hãy đọc 2 câu chuyện sau và trả lời câu hỏi cho mỗi câu chuyện: a) Xác định ND ý nghĩa, Phương thức biểu đạt b) Tìm yếu tố tiếng việt và nêu tác dụng, tìm 1 hành động nói trong câu và ý nghĩa hành động nói đó Câu chuyện thứ 1 Một ngọn gió dữ dội băng qua khu rừng già. Nó ngạo nghễ thổi tung tất cả các sinh vật trong rừng, cuốn phăng những đám lá, quật gãy các cành cây. Nó muốn mọi cây cối đều phải ngã rạp trước sức mạnh của mình. Riêng một cây sồi già vẫn đứng hiên ngang, không bị khuất phục trước ngọn gió hung hăng. Như bị thách thức, ngọn gió lồng lộn, điên cuồng lật tung khu rừng 1 lần nữa. Cây sồi vẫn bám chặt đất, im lặng chịu đựng cơn giận dữ của ngọn gió và không hề gục ngã. Ngọn gió mệt mỏi, đành đầu hàng và hỏi: – Cây sồi kia! Làm sao ngươi có thể đứng vững như thế? Cây sồi già từ tốn trả lời: – Tôi biết sức mạnh của ông có thể bẻ gãy hết các nhánh cây của tôi, cuốn sạch đám lá của tôi và làm thân tôi lay động. Nhưng ông sẽ không bao giờ quật ngã được tôi. Bởi tôi có những nhánh rễ vươn dài, bám sâu vào lòng đất. Đó chính là sức mạnh sâu thẳm nhất của tôi. Càng ngày chúng sẽ phát triển càng mạnh mẽ, giúp tôi vững vàng hơn trước mọi sức mạnh của kẻ thù. Nhưng tôi phải cảm ơn ông , ngọn gió ạ! Chính những cơn điên cuồng của ông đã giúp tôi chứng tỏ được khả năng chịu đựng và sức mạnh của mình. Câu chuyện thứ 2 Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng chợt râm. Mẹ bảo: – Nhà ngoại ở cuối con đê. Trên đê chỉ có mẹ có con. Lúc nắng mẹ kéo tay con: -Đi nhanh kẻo nắng vỡ đầu ra. Con cố! Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng: – Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ. Con ngỡ ngàng: Sao nắng, râm đều phải vội ? Trời vẫn nắng, vẫn râm… …Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: Đời lúc nào cũng phải nhanh lên.
Viết 1 bài văn về người thân của em #notcopy
Giải cả câu này cho tớ! :D Thanks! ♡
Mọi người giúp em bài này nha hết nha mọi người hứa cho 5 sao va hay nhất
Loga.vn - Cộng Đồng Luyện Thi Trực Tuyến