1. Mở bài:
+ Quê hương em thật tươi đẹp với những cảnh vật nên thơ.
+ Đẹp hơn cả có lẽ là dòng sông quê em, con sông này gắn bó với tuổi thơ em,
2. Thân bài:
a) Buổi sớm:
+ Mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng trong sương.
+ Bãi mía bên kia sông xanh mờ mờ.
+ Con sông này không rõ nguồn gốc từ đâu, chỉ thấy có đoạn chảy qua trước nhà như một dãy lụa mềm ôm chặt đôi bờ cù lao.
+ Gió thổi nhè nhẹ làm những bụi tre lao xao.
b) Buổi trưa:
+ Người lớn, trẻ con ùa xuống sông tắm mát.
+ Dòng sông như dang rộng vòng tay ôm tất cả vào lòng.
+ Bây giờ, dòng sông khoác lên mình chiếc áo xanh duyên dáng, óng ánh dưới ánh nắng mặt trời.
c) Buổi chiều:
+ Chim chóc nô đùa, vỗ cánh hót vang.
+ Trong ánh hoàng hôn, cảnh sông nước càng thêm thơ mộng.
+ Mặt trời đỏ ối chiếu ánh nắng xuống mặt sông.
+ Buổi chiều êm ả, dòng sông trở nên dịu dàng kì lạ.
3. Kết bài:
+ Em rất yêu dòng sông quê ngoại.
+ Dòng sông góp phần làm nên vẻ đẹp của quê hương.