Người đọc như cũng nhận thấy được cho dù là bị mẹ quơ đũa dọa đánh, dù là bị dồn vào thế bí như thế nào đi chăng nữa. Hay cho dù là bị anh Sáu đánh, bé Thu lúc này đây cũng vẫn luôn bộc lộ một con người kiên quyết, mạnh mẽ. Ta như cũng cảm nhận thấy được rằng lại có người cho rằng tác giả đã xây dựng tính cách bé Thu hơi thái quá. Và thế rồi nếu như thiết nghĩ chính thái độ ngang ngạnh đó lại là biểu hiện vô cùng đẹp đẽ mà đứa con dành cho người cha yêu quý của chính em. Thực suwh người đọc như cũng đã nhận ra chính trong tâm trí bé Thu chỉ có duy nhất hình ảnh của một người đó chính là “cha chụp chung trong bức ảnh với má”. Và khi trong tâm trí của bé Thu thì người cha ấy, không giống anh Sáu. Tình tiết chuyện như thật hấp dẫn hơn tại vì tác giả đã xây dựng thành công chi tiết vết theo trên má. Chính vết thẹo trên má của ông Sáu dường như lại chính là một điểm mấu chốt khiến cho bé Thu không nhận ba. Vết thẹo chính là dấu tích của chiến tranh đã hằn sâu làm hiến dạng khuôn mặt anh Sáu – Người cha của bé Thu. Và ta như cũng thấy được cũng có lẽ trong hoàn cảnh xa cách và trắc trở của chiến tranh ác liệt, mà bé Thu dường như lại quá bé để có thế biết đến sự khốc liệt của bom lửa đạn. Làm sao mà bé biết đến cái cay xè của mùi thuốc súng và hơn nữa đó còn chính là những sự khắc nghiệt của cuộc sống người chiến sĩ. Chính vì nét cá tính này mà đã hé lộ, khiến cho bé Thu như dần bộc lộ phần nào đó tính cách cứng cỏi ngoan cường của cô giao liên giải phóng sau này.