1, Yêu thương Nho và kính trọng Thao; lo sợ 2 người sẽ bị bom nổ ⇒ bỏ mạng
2, "Thần kinh căng như chão....chưa nổ": Lo lắng, sợ hãi nhưng cũng rất dũng cảm phá bom
3, Khi Nho bị thường :Hết mực lo lắng, ân cần chăm sóc ⇒ chia kẹo
Khi cơn mưa đá đến: Hết sức vui vẻ, mừng rỡ, vui thích cuống cuồng
Khi cơn mưa đá đi: Tiếc nuối không phải vì cơn mưa mà là bóng dáng thân thuộc của quê nhà, của mẹ
⇒ Dù cho có khó khăn nhưng Phương Định vẫn vượt qua hết ⇒ Chiến trường tuy khốc nhiệt nhưng sự hồn nhiên của những cô gái trẻ vẫn không vì thế mà mất đi