Bài tập 4:
Diễn biến tâm lý nhân vật của cậu bé Phrăng là mạch dẫn của văn bản "Buổi học cuối cùng" của tác giả An-Phông-cơ Đô-đê. Khi nhận được tin từ nay sẽ phải học tiếng Đức, từ một cậu bé ham chơi, lười biếng mà cậu đã thấy yêu tiếng Pháp của mình khi không thuộc bài, Phrăng đã rất ân hận. Từ không thích, cậu bỗng cảm thấy thân thiết với các cuốn sách tiếng Pháp như những "người bạn cố tri". Không còn ngại sợ tiếng mẹ đẻ và thầy giáo, Phrăng chăm chú, thích thú, cố gắng học tiếng nước mình một cách tự giác. Sau tất cả những chuyện đã xảy ra, cậu bé phrang mới thực sự hiểu ra được giá trị của tiếng nói là vô cùng quan trọng, em trân trọng điều đó, mong rằng cậu bé phrang sẽ có nhiều tiến bộ trong học tập. Qua câu truyện, em học được: đừng rong chơi, lêu lỏng mà hãy học tập, rèn luyện tiếng nói dân tộc - một biểu hiện của lòng yêu nước.
Bài tập 5:
Thầy Ha-men trong truyện buổi học cuối cùng là là một người có tinh thần yêu nước sâu sắc. Với trang phục là chiếc áo Rơ-đanh-gốt mà xanh diềm lá sen và chiếc mũ tròn bằng lụa đã thể hiện nên sự trang trọng trong buổi học cuối cùng mà ông được dạy. Thái độ với học trò là những lời lẹ dịu dàng chỉ nhắc nhở chứ không trách phạt như ngày trước. Thầy còn nhiệt tình giảng dạy, hết lòng yêu thương học trò chỉ vì muốn chúng trở thành người có ích giúp cho đất nước. Lời nói, hành động củ cử chỉ lúc kết thúc buổi học nhằm muốn mọi người phải giữ lấy tiếng Pháp. Người táu nhợt, nghẹn ngào không nói hết câu bởi trong lòng thầy rất đau đớn, xót xa tột độ. Và điều cần thiết và thiêng liêng nhất mà thầy Ha-men muốn nhắc nhở mọi người chính là hãy biết yêu quý và giữ gìn tiếng nói của dân tộc nhất là khi đất nước rơi vào vòng nô lệ.