Chỉ với 4 câu thơ thể nhưng tác giả đã vẽ lên trước mắt người đọc cả một bức tranh về thôn quê buổi chiều xuân. Có lẽ điều đầu tiên mà người đọc cảm nhận được đó là sự yên bình, thư thả nổi bật trong toàn bộ bức tranh. Cảnh sắc thiên nhiên được miêu tả trong đoạn thơ mang nét chấm phá, chỉ với vài nét vẽ phác họa. Đó là mưa đổ bụi trên bến vắng, là con đò biếng lười, quán tranh đứng im lìm, là chòm xoan hoa tím rụng tơi bời. Người đọc sẽ còn ấn tượng mãi với sự tĩnh lặng của cảnh vật trong buổi chiều mưa xuân. Đây là một bức tranh dùng động để tả tĩnh, để cho thấy được cảnh sắc nông thôn, gợi được không khí và nhịp sống đồng quê miền Bắc. Một vẻ đẹp thật giản dị và thanh bình. Những từ láy được sử dụng một cách tài tình "êm êm", im lìm, vắng lặng đãgóp phần thể hiện vẻ đẹp của cảnh xuân đẹp đẽ, thơ mộng ở miền quê Bắc Bộ. Tấm hồn nhạy cảm, tinh tế trước vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời buổi chiều xuân của tác giả đã được bộc lộ qua những vần thơ đầy da diết. Phải chăng tấm lòng yêu thiên nhiên, quê hương sâu sắc đã thấm đẫm vào tâm hồn nhà thơ để có thể viết lên những câu thơ có sức lay động đến thế?