Là người vợ thủy chung
+) Trong cuộc sống vợ chồng, biết chồng có tính đa nghi nên nàng luôn "giữ gìn khuôn phép, không từng để lúc nào vợ chồng phải đến thất hòa".
+) Buổi tiễn chồng đi lính, Vũ Nương rót chén rượu đầy, dặn dò chồng những lời tình nghĩa, đằm thắm, thiết tha:"Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong được đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi", "Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường... mẹ già triền miên lo lắng"; " Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét gửi người ải xa .... cánh hồng bay bổng"
+) Khi xa chồng, Vũ Nương vẫn "giữ trọn tấm lòng thủy chung, son sắt", "tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng, ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót"
Là người con dâu hiếu thảo
+) Chồng xa nhà, nàng đã thay chồng phụng dưỡng mẹ chu đáo. Khi ba ốm nàng đã thuốc thang lễ bái thần phật. Đến khi bà mất, nàng đã hết lời thương xót, ma chay cẩn trọng..
Là người mẹ hiền thương con
+) Nàng hết sức yêu thương, chăm chút. Sau khi xa chồng đầy tuần, nàng sinh bé Đản... Chi tiết nàng chỉ bóng mình trên vách và bảo đó là cha Đản cũng xuất phát từ tấm lòng của người mẹ.
Là người trọng nhân phẩm ,giàu lòng vị tha ,trọng tình nghĩa
+) Khi hạnh phúc gđ có nguy cơ tan vỡ, nàng đã viện đến cả thân phận và tấm lòng của mình để thuyết phục chồng "Thiếp vốn con kẻ khó .... cách biết 3 năm giữ gin một tiết ... "
+) Những ngày tháng sống ở chốn thủy cung, nàng vẫn không nguôi nhớ chồng con. ..