Bài 1 :
Hỏi thế gian
Tình là chi ?
Mà làm con người ta mất lí chí
Quên đi ý nghĩa thực của cuộc đời
Còn để lại những giọt lệ li ti
Đi cùng với những cuộc chia li tủi
Dùi mình vào đống đổ nát của tâm hồn
Bồn chồn vì sự lo lắng của người khác
Man mác nhớ khi người ta chẳng nhớ mình
Lặng thing vì một điều người ta không yêu
Suy nghĩ nhiều về những mỗi quan hệ
Rơi lệ khi dòng nước người ta tuôn
Luôn luôn bên cạnh mỗi khi người ta cần
Nhưng lần mò đi tìm sự an ủi
Trong bóng tối hi vọng người ta cho
Đó là cái kết của mối tình một phía
Mà ý nghĩa chỉ dừng lại ở con số 0
( Theo Lía 0327 )
_________________________________________________
Bác Hồ với tinh thần lạc quan
Luôn sống thật thanh thản
Với cái giường tồi tàn
Hay bữa cơm đơn giản
Dù trong cảnh gian nan
Bác vẫn luôn lạc quan
Nghĩ về mai tươi sáng
Về tương lai sáng lạng
Của Tổ quốc thân yêu
Bác - người cao cả
Của đứa con Việt Nam .
( Theo Lía 0327 )
___________________________
Trên đời lắm người sướng
Cũng không ít người khổ
Nhưng những nhà hảo tâm
Mới là cái hiếm có
Góp tiền và góp gạo
Chia thương và sẻ nhớ
Cho những người nghèo khổ
Mới là đáng ngưỡng mộ
( Theo Lía 0327 )
_______________________
Buồn lắm ai ơi những phút xa
Cầm tay lần cuối nước mắt nhòa
Nhìn nhau lưu luyến trong giọt lệ
Để rồi vĩnh viền bạn lìa xa
( Theo Lía 0327 )
___________________________
Xuân là khởi đầu
Hạ là tiếp nối
Thu là đi vội
Đông là bồi hồi.
Cuộc sống là rối
Có anh là rồi
Em vẫn nhớ hồi
Ta còn yêu nhau
Giờ đây xa cách
Lòng vẫn nhớ mong
Chỉ trách không còn
Anh ở đây nữa
Lắm lúc nhớ về
Thấy lòng trống trải
Cười dài trong tiếng nấc
Mà bất cần ngày mai.
(Theo Lía 0327)