$\text{ĐỀ 7:}$
$\text{Câu 1:}$
$\text{- Thể thơ: Tự do.}$
$\text{- Phương thức biểu đạt của đoạn thơ trên là tự sự.}$
$\text{Câu 2:}$
$\text{- Nghệ thuật: Điệp ngữ, so sánh.}$
$\text{- Tác dụng:}$
$\text{+ Điệp ngữ "Hãy": Nhấn mạnh những việc ta cần làm}$
$\text{ để hưởng một cuộc sống hạnh phúc.}$
$\text{+ So sánh "Mẹ bế đứa con như ôm tròn trái đất":}$
$\text{Nhấn mạnh tình mẹ dành cho con cái bao la như tình thương dành}$
$\text{cho quả địa cầu.}$
$\text{ĐỀ 8:}$
$\text{Câu 1: Hai phương thức biểu đạt nổi bật trong đoạn thơ thứ nhất}$
$\text{là: Biểu cảm và miêu tả.}$
$\text{Câu 2: Thể thơ 6 tiếng (Thơ lục ngôn) là thể thơ của đoạn thơ thứ hai}$
$\text{Câu 3:}$
$\text{- Nghệ thuật tương phản trong đoạn thơ thứ nhất là:}$
$\text{"Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên" với "Còn những bí và bầu}$
$\text{thì lớn xuống".}$
$\text{- Nghệ thuật tương phản trong đoạn thơ thứ hai là:}$
$\text{"Lưng mẹ cứ còng dần xuống" với "Cho con ngày một thêm cao".}$
$\text{Câu 4:}$
$\text{Phép nhân hóa trong câu thơ “Thời gian chạy qua tóc mẹ”:}$
$\text{"Thời gian" được tác giả nhân hóa thành "chạy" giúp ta hiểu được}$
$\text{thời gian trôi qua rất nhanh làm cho mái tóc mẹ bạc dần}$
$\text{bộc lộ rõ sự vất vả, gồng gánh lo cho con cái ăn học lớn khôn}$
$\text{của người mẹ.}$
$\text{Câu 5:}$
$\text{Những điểm giống nhau ở hai đoạn thơ trên là:}$
$\text{- Về nội dung: Ca ngợi công lao của người mẹ vất vả nuôi con}$
$\text{và niềm xót xa, biết ơn của người con dành cho mẹ trước sự vất}$
$\text{vả của người mẹ.}$
$\text{- Về nghệ thuật: Sử dụng nghệ thuật tương phản, nhân hóa để nhấn}$
$\text{mạnh công lao của người mẹ. Và dùng ngôn ngữ biểu cảm bộc lộ}$
$\text{tâm tư.}$