tôi yêu truyện cổ nước tôi vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa thương người rồi mới thương ta yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm ở hiền thì lại gặp hiền người ngay được phật, tiên độ trì. mang theo truyện cổ tôi đi nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa vàng cơn nắng, trắng cơn mưa con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi. ( trích Truyện cổ nước mình, Lâm Thị Mỹ Dạ ) CÂU 1: phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên là gì? Câu 2: hai câu thơ: " vàng cơn nắng, trắng cơn mưa/ Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi " sử dụng biện pháp tu từ nào? Câu 3: em hiểu như thế nào về nghĩa của từ " nghe ", " tiếng xưa " trong câu thơ " nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa " LÀM HỘ EM VỚI. PLEASE 😞

Các câu hỏi liên quan