Thúy Kiều đẹp từ hình dáng bên ngoài cho đến tâm hồn bên trong. Trong bài thơ " Chị em Thúy Kiều" Nhà thơ Nguyễn Du tả Thúy Vân, tưởng như sắc đẹp của Thúy Vân không ai hơn được nữa để rồi sau đó Thúy Kiều xuất hiện thì Thúy Vân chỉ là cái nền làm tôn thêm vẻ đẹp của Kiều. Chỉ hai câu:
"Kiều càng sắc sảo mặn mà,So bề tài sắc lại là phần hơn" Cặp mắt của nàng trong trẻo và long lanh như làn nước mùa thu, còn lông mày lại thanh nhẹ, đẹp như nét núi mùa xuân nghiêng nghiêng, duyên dáng. Đây cũng là vẻ đẹp ước lệ , tượng trưng thường gặp trong thơ văn cổ. Nguyễn Du miêu tả đôi mắt của nàng Kiều bằng hai hình ảnh ẩn dụ:"Làn thu thủy nét xuân sơn". Những nghệ thuật nhân hóa, thậm xưng, so sánh, hoán dụ, ẩn dụ, điển cố, liệt kê, đối ngữ, tương hỗ được vận dụng tuyệt đối đã đưa sắc đẹp của Thúy kiều đến tuyệt đỉnh, vẻ đẹp sắc nước hương trời, không còn từ ngữ hay sự so sánh nào có thể lột tả được nữa."Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh".Hoa " và "liễu" là những loài vô tri, vô giác, vậy mà phải "ghen" , "hờn ", tức giận trước vẻ đẹp ' sắc sảo mặn mà ", " mười phân vẹn mười 'của nàng Kiều. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến mọi sự vật trên đời cũng đều ghen tị.
Nhưng qua nghệ thuật miêu tả vẻ đẹp lộng lẫy, đài các, kiêu sa, có sức cuốn hút mãnh liệt của Thúy Kiều, tuy nhan sắc đẹp mà không được lòng người như vậy, có thực sự đáng ngưỡng mộ hay không? Nguyễn Du đã hé mở cho chúng ta thấy những cơn sóng gió bão tố của cuộc đời như chờ trực để vùi dập thân phận của nàng.