Tình cảm của trăng , tấm lòng của trằng chính là tình cảm của những người đồng chí đồng đội , của đồng bào , dân tộc . Sự im lặng ấy làm nhà thơ "giật mình " thức tỉnh , đó là cái " giật mình" của lương tâm , nó thể hiện sự suy nghĩ trăn trở tự đấu tranh với chính mình để sống tốt hơn . Giật mình để không bị lãng quên , giật mình để không đánh mất quá khứ . Con người giật mình trước ánh trăng lặng lẽ là sự thức tỉnh của nhân cách trở về với lương tâm trong sạch tốt đẹp vốn có