Trình bày suy ngĩ của em về câu chuyện " Câu chuyện về túi khoai tây " Đừng Ai Chép Mạng nhé _____ Vào một buổi học, thầy giáo chúng tôi mang vào lớp rất nhiều túi nhựa và một bao khoai tây thật to. Thầy chậm rãi giải thích với mọi người rằng, mỗi khi cảm thấy oán giận hoặc không muốn tha thứ lỗi lầm cho ai, hãy viết tên người đó lên một củ khoai tây rồi cho vào túi nhựa. Chúng tôi THÍCH THÚ viết tên những người mình không ưa hay ghét hận rồi cho vào túi. Chỉ một lúc sau, chiếc túi nào cũng chúng tôi cũng đã căng nặng, đầy khoai tây. Thậm chí có người một túi không chứa hết khoai, phải thêm một túi nhỏ kèm theo. Sau đó, thầy yêu cầu chúng tôi hãy mang theo bên mình túi khoai tây đó bất cứ nơi đâu và bất cứ lúc nào trong thời gian một tuần lễ. Đến lớp thì mang vào chỗ ngồi, về nhà thì mang vào tận giường ngủ, thậm chí khi vui chơi cùng bạn bè cũng phải đem theo. Chỉ sau một thời gian ngắn, chúng tôi đã bắt đầu cảm thấy MỆT MỎI VÀ PHIỀN TOÁI vì lúc nào cũng có một túi khoai nặng nề kè kè bên cạnh. Tình trạng này còn tệ hơn nữa khi những củ khoai tây bắt đầu thối rữa, rỉ nước. Cuối cùng, chúng tôi quyết định XIN THẦY CHO QUẲNG HẾT số khoai tây ấy đi và cảm thấy THẬT NHẸ NHÀNG, THOẢI MÁI TRONG LÒNG. Lúc ấy, thầy giáo của chúng tôi mới từ tốn nói: “Các em thấy không, lòng oán giận hay thù ghét người khác đã làm chúng ta thật nặng nề và khổ sở ! Càng oán ghét và không tha thứ cho người khác, ta càng giữ gánh nặng khó chịu ấy mãi trong lòng. Lòng vị tha, sự cảm thông với những lỗi lầm của người khác không chỉ là món quà quý giá để ta trao tặng mọi người, mà đó còn là một món quà tốt đẹp mỗi chúng ta dành tặng bản thân mình”.

Các câu hỏi liên quan

Đề bài Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: “…Đọc sách không cốt lấy nhiều, quan trọng nhất là phải chọn cho tinh, đọc cho kĩ. Nếu đọc được 10 quyển sách không quan trọng, không bằng đem thời gian, sức lực đọc 10 quyển ấy mà đọc một quyển thật sự có giá trị. Nếu đọc được mười quyển sách mà chỉ lướt qua, không bằng chỉ lấy một quyển mà đọc mười lần. “Sách cũ trăm lần xem chẳng chán - Thuộc lòng, ngẫm kĩ một mình hay”, hai câu thơ đó đáng làm lời răn cho mỗi người đọc sách. Đọc sách vốn có ích cho riêng mình, đọc nhiều không thể coi là vinh dự, đọc ít cũng không thể coi là xấu hổ. Đọc ít mà đọc kĩ, thì sẽ tập thành nếp suy nghĩ sâu xa, trầm ngâm tích lũy, tưởng tượng tự do đến mức làm thay đổi khí chất; đọc nhiều mà không chịu nghĩ sâu, như cưỡi ngựa qua chợ, tuy châu báu phơi đầy, chỉ tổ làm cho mắt hoa ý loạn, tay không mà về. Thế gian có biết bao người đọc sách chỉ để trang trí bộ mặt, như kẻ trọc phú khoe của, chỉ biết lấy nhiều làm quý. Đối với việc học tập cách đó chỉ là lừa mình, dối người, đối với việc làm người thì đó là thể hiện phẩm chất tầm thường, thấp kém…” ( Trích Ngữ văn 9 – tập II) Câu 1: (1,0 điểm) Đoạn văn trên trích từ tác phẩm nào? Của tác giả nào? Câu 2: (1,0 điểm) Nêu phương thức biểu đạt chính của đoạn trích. Câu 3: (1,0 điểm) Chỉ ra nội dung của đoạn văn trên . Câu 4: 1,0 điểm) Chỉ ra câu văn mang luận điểm của đoạn văn trên và cho biết đoạn văn trình bày theo cách nào? Câu 5: (1,0 điểm). Câu văn “Đối với việc học tập cách đó chỉ là lừa mình, dối người, đối với việc làm người thì đó là thể hiện phẩm chất tầm thường, thấp kém” có sử dụng mấy khởi ngữ ? Em hãy chỉ rõ những khởi ngữ đó? Câu 6:(2,0 điểm): Đoạn trích đã thể hiện thái độ gì của tác giả và em rút ra bài học gì cho bản thân? Câu 7.(3,0 điểm) Câu văn: “Đọc ít mà đọc kĩ thì sẽ tập thành nếp suy nghĩ sâu xa, trầm ngâm tích lũy, tưởng tượng tự do tới mức làm thay đổi khí chất; đọc nhiều mà không chịu nghĩ sâu, như cưỡi ngựa qua chợ, tuy châu báu phơi đầy, chỉ tổ làm cho mắt hoa ý loạn, tay không mà về.” có gì đặc sắc về nghệ thuật? Nêu ý hiểu của em về giá trị biểu đạt của nét nghệ thuật đó?