Hôm nay , tôi lại sang nhà anh 2 chơi để lại được gặp bé chíp . Bé chíp là cháu gái gọi tôi bằng cô. Bé mới tròn 1 tuổi cái tuổi mà người ta gọi là tuổi tập đi tập nói.
Bé mới thôi nôi cách đây vài ngày nên rất còn bụ sữa , thân hình nhỏ nhắn dễ thương . Bé có làn da trắng hồng , nõn nà để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt . Nhìn bé ai cũng muốn ôm vào lòng mà hôn lên đôi má phúng pha phúng phính của em . Ôi khuôn mặt bầu bĩnh của bé mới đáng yeu làm sao. Đầu chíp hơi thon thả nhỏ như trái dừa xiêm , tóc đen và xoắn tròn . Trên khuoon mặt 1 đôi mắt tròn và đen láy như 2 hạt nhãn . Mũi bé cao cùng với cái miệng luôn cười . Hai hàng mi dài uốn cong 1 cách tự nhiên làm cho đôi mắt vốn đã đẹp lại them phần thướt tha duyên dáng hơn . Nhưng thích nhất là phải xem bé tập đi , chíp đứng thẳng người lên, ôm vào cái lan can chập chững bước đi từng bước một . Phịch một cái , chíp lại ngã. bé vẫn ko bỏ cuộc em đứng lên và đi lại như chưa có chuyện gì xảy ra . Đặc biệt chíp biếng ăn mà ngủ thì rất nhanh . Đến bữa chị hai phải dỗ nhiều lắm mới chịu ăn vài muỗng . Ăn no rồi chíp lăn vào ngủ , bé ngủ rấy say ko ai đánh thức được . Ngoài ra bé còn thích tắm trong cái hồ bơi chơi cùng mấy chú vịt đồ chơi kêu cạp c ạp . Chíp xếp hình rất giỏi chỉ 1 loáng là được rất nhiều hình thù . Đôi khi bé pập pẹ kêu những tiếng mẹ pa nghe thật vui tai .
Chíp thật dễ thương . Cả nhà ai cũng yêu chíp cả , riêng tôi càng yêu bé nhiều hơn. Mỗi lần xuống nhà anh hai mà ko thấy chíp sẽ ko còn những tiếng cười sảng khoái nữa . Ở trường tôi học đưpcj bao điều hay lẽ phải và tôi sẽ dạy lại cho em .