Bài `1` :
`a`) Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ : Miêu tả, tự sự.
`b`)Biện pháp tu từ :
So sánh, ẩn dụ :
⇒ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã.
Nhân hóa : Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...
`c`)ND : Ca ngợi vẻ đẹp của làng chài lưới,công việc của người làm nghề chài lưới luôn phải dãi dầm sương gió ở nơi bến sông. Chất muối mặn nồng ngấm vào hình ảnh người dân quê hương cũng như ngấm sâu vào tâm trí của họ.
`d`) Bài học rút ra : Phải biết yêu quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình, đi đâu cũng mang theo nỗi nhớ thương da diết không thể quên của quê hương ta.
`e`)
Quê hương là nơi ta sinh ra, là nơi chôn rau cắt rốn của mình. Khi đi đâu, tôi cũng da diết, mang nỗi nhớ thương quê hương. Quê hương tôi đã chan chứa bao nhiêu kỉ niệm đẹp tuyệt vời. Tôi đã trải qua những ngày tháng bình yên, ở đó tôi có biết bao nhiêu đứa bạn thân thuở thiếu thời. có biết bao nhiêu là trò chơi, nhớ nhất là những trò chơi nghịch ngợm từ thời tấm bé. Tôi luôn yêu quê hương của mình cả trái tim, với tình cảm thân thương sâu sắc.
Bài `2` :
`a`) Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ : Biểu cảm, miêu tả, tự sự.
`b`)Biện pháp tu từ : So sánh, ẩn dụ :
⇒ Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng.
⇒ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã.
Nhân hóa : Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.