Bài Làm :
Qua văn bản "Sống chết mặc bay" ta có thể thấy được thói vô trách nhiệm, thờ ơ trước tính mạng của hàng nghìn con người của tên quan phụ mẫu. Trong khi người dân đang phải chống chọi với bão lũ, bảo vệ con đê và ngôi làng thì hắn lại ngồi trong ngôi đình cao ráo, chễm chệ chơi bài cùng với những tên quan lại khác. Lúc mau, lúc khoan, ung dung em ái, khi cười khi nói vui vẻ mà mặc cho dân ngoài kia đang trong tình cảnh "Ngàn cân treo sợi tóc". Trong đình thì đèn thắp sáng trưng, người hầu kẻ hạ túc trực xung quanh, chỉ toàn là những tên hách dịch, vô trách nhiệm. Quan phụ mẫu đáng lẽ là người chăm lo cho dân, bảo vệ dân mà ngược lại với tình cảnh nơi đây, hắn đi hộ đê mà mang biết bao đồ vật xin, toàn đồ như đi chơi, đi du lịch. Này thì đồng hồ vàng, này dao chuôi ngà, này ngoáy tai, ví thuốc,... Ngồi xơi bát yên xong thì lại khểnh lên vuốt râu. Đúng lúc ấy thì có người vào, báo tin đe vỡ thì ai nấy cũng sợ hãi nhưng riêng hắn thì vẫn ung dung bảo mọi người tiếp tục van bài. Đê vỡ, người mất nhà, mất ruộng, mất cả gia đình. Tình cảnh thảm thương, người sống không chỗ ở, người chết không chỗ chôn. Đúng là một tên uan phụ mẫu vô trách nhiệm, chỉ nghĩ cho bản thân.