Bài làm:
Dàn ý
1. Mở bài:
-Nêu cảm xúc ban đầu của em với người đó. (Yêu quý, quan tâm, ngưỡng mộ, biết ơn,...)
-Giới thiệu người định tả.
VD: Dịch bệnh lúc này vẫn đang diễn biến phức tạp, ở nước ta nhờ có những ý tá, bác sĩ, những chiến binh áo trắng mà đất nước ta mới gần như vô lo vô nghĩ khi đứng trước dịch bệnh nguy hiểm chết người. Em luôn quan tâm, yêu quý và biết ơn họ vì tất cả những gì họ đã làm cho Tổ Quốc. Đó là chú "__________".
2. Thân bài:
a) Hình dáng:
- Cao cao, hơi gầy nhưng trông vẫn khỏe khoắn.
-Làn da trắng.
-Mái tóc đen, dày luôn được cắt tỉa gọn gàng.
-Khuôn mặt tuấn tú, sinh đẹp.
- Sóng mũi cao, thẳng thanh tú.
- Đôi mắt to, luôn chất chứa bao mong muốn, bao tâm huyết và ước mơ chiến thắng đại dịch
-Dù mệt mỏi trên môi luôn có một nụ cười tươi tắn, lạc quan.
-Trên người lúc nào cũng toát ra mùi vắc xin lúc thì nồng nặc, lúc thì thoang thoảng.
-Mỗi khi khoắc lên mình chiếc áo Blouse màu xanh nhạt trông thật bảnh bao. Hay dạo gần đây là chiếc áo bảo hộ trắng trông chẳng khác nào chú robot.
b)Tính tình:
-Dễ gần và lúc nào cũng vui vẻ.
-Là một người tâm huyết với nghề, thích học hỏi và là một người tràn đầy tình thương.
-Luôn quan tâm đến bệnh nhân, sẽ dồn 100% sức lực và hiểu biết của mình để cứu người bệnh.
-Đối với những đàn anh, đàn chị "_____" là một đàn em khóa dưới "khó nhằn" và có trách nhiệm với việc làm của mình.
c) Em biết gì về họ? Những thứ mà họ phải trải qua trong dịch bệnh lần này?
-Nhận lấy sự xa lánh của những người xung quanh khi mình phải tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân mắc Covid 19.
-Mỗi ngày đều làm việc hết sức mình, mệt mỏi, lắm lúc ngủ gục ngay tại bàn làm việc.
-Cảm nhận nỗi buồn, cô đơn và hiu quạnh khi gia đình, người thân không thể ở bên cạnh.
-Mỗi ngày đều giống như đang ở trong lò nung khi phải mặc bộ đồ bảo hộ to đùng.
-Có thể mắc bệnh trong bất cứ lúc nào mà vẫn nỗ lực, kiên cường để chống chọi với dịch bệnh.
3. Kết bài:
-Nêu cảm xúc của em với người đó.
-Em sẽ làm gì để giúp đỡ một phần cho họ?