`a.`
- Biện pháp nghệ thuật: nhân hóa, so sánh.
`->` Nhìn ra xa ngút ngát
Bao sắc màu cỏ hoa
Con thác réo ngân nga
Đàn dê soi đáy suối
Giữa ngút ngàn cây trái
Dọc vùng rừng nguyên sơ
Không biết thực hay mơ
Ráng chiều như hơi khói…"
`->` Tác dụng của so sánh: tăng sự gợi hình cho diễn đạt, thể hiện sự mơ màng của ráng chiều, mỏng và nhẹ như hơi khói.
`->` Tác dụng của nhân hóa: giúp ta hình dung rõ hơn tiếng thác chảy, qua đó ta cảm nhận được vẻ đẹp của chúng và thể hiện sự tài tình của tác giả.
`b.`
Nhìn từ xa, khung cảnh thiên nhiên ở quê tôi thật đẹp. Cỏ hoa đua nở khắp nơi, như nở tới tận chân trời xa đó, khoe sắc dưới ánh hoàng hôn tuyệt đẹp. Thác đổ từng đợt mạnh mẽ mà ngân nga như mời gọi người tới. Nước trong tới nỗi đàn dê ở gần đó cũng có thể soi gương. Bầu trời hoàng hôn thật khác, mặt trời không còn tỏa ra hơi nóng mà đây là sự mát lành, êm dịu kì lạ. Ráng chiều như một đứa trẻ mơ màng, nhẹ nhàng đáp xuống bầu trời, như hơi như khói mà bay khắp nơi. Một khung cảnh tĩnh mịch như lại đẹp làm sao!