Ngửa mặt (1) lên nhìn mặt(2)
(1) là nghĩa gốc( mặt gười )
(2) là nghĩa chuyển ( mặt trăng)
vì từ “mặt” ở đây được tác giả Nguyễn Duy sử dụng với nghĩa gốc và nghĩa chuyển (mặt trăng, mặt người) Tác giả đối diện với mặt trăng, người bạn tri kỉ mà mình đã lãng quên đi,giồng như quá khứ đối diện với hiện tại để tiến về phía trước.Sự tình nghĩa đối diện với sự vô tình để nói về sự bội bạc của tác giả trong bài thơ.
trăng tròn vành vạnh thể hiện sự hồn nhiên ngây thơ
im phăng phắc ở đây được tác giả nhân hóa cho ánh trăng nhằm thể hiện ánh trăng tuy im lặng nhưng dường như cũng đang nhắc nhở chúng ta thức tỉnh lương tâm,trái tim của con người để trở về với 1 tâm hồn lương thiện và tốt đẹp
Chúc bạn học tốt
Xin hay nhất ạ