Viết một đoạn văn ngắn bày tỏ cảm nghĩ của em về một loài hoa rất phổ biến ở nước ta: hoa sen hoặc hoa mai.

Các câu hỏi liên quan

mn giải giúp mình bài này nha, cố làm đúng nhất nha mn :< Câu 1: Lãnh địa phong kiến là A. vùng đất rộng lớn của các quý tộc chiếm đoạt được. B. vùng đất do các chủ nô cai quản. C. vùng đất do các thương nhân và thợ thủ công xây dựng nên. D. vùng đất đã bị bỏ hoang nay được khai phá. Câu 2: Đâu không phải là nguyên nhân dẫn đến những cuộc phát kiến địa lý ? A. Do khát vọng muốn tìm mãnh đất có vàng. B. Do yều cầu phát triển của sản xuất. C. Do muốn tìm những con đường mới. D. Do nhu cầu của những người dân. Câu 3: Các cuộc phát kiến địa lí đã mang lại sự giàu có cho các tầng lớp nào ở châu Âu ? A. Công nhân, quý tộc. B. Thương nhân, quý tộc. C. Tướng lĩnh, quý tộc. D. tăng lữ, quý tộc. Câu 4: Nguyên nhân của phong trào văn hóa Phục hưng là do ? A. chế độ phong kiến kìm hãm giai cấp tư sản phát triển. B. nhân dân căm ghét sự thống trị của chế độ phong kiến. C. giai cấp tư sản mong muốn cho xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. D. Nhân dân muốn khôi phục lại những gia trị tốt đẹp của xã hội thời Cổ đại. Câu 5: Vì sao chế độ phong kiến nhà Tần lại bị sụp đổ ? A. Vì Tần Thủy Hoàng là một ông vua tàn bạo, bóc lột nhân dân. B. Vì Tần Thủy Hoàng ăn chơi sa đọa C. Cả A và B đều đúng D. Cả A và B đều sai. Câu 6: Trung Quốc có 4 phát minh lớn đó là: A. Gốm, giấy, la bàn, thuốc sung. B. La bàn, thuốc súng, thuyền, giấy. C. Giấy, la bàn, thuốc súng, nghề in. D. La bàn, thuốc súng, nghề in, thuyền. Câu 7: Chữ viết phổ biến của người Ấn Độ là gì ? A. Chữ Hán B. Chữ Phạn C. Chữ La tinh D. Chữ Nôm Câu 8: Ấn Độ thời phong kiến trải qua những vương triều nào ? A. Vương triều Gúp –ta, vương triều Mô – gôn, vương triều hồi giáo Đê-li B. Vương triều Gúp –ta, vương triều Hin - đu, vương triều hồi giáo Đê-li C. Vương triều Gúp –ta, vương triều hồi giáo Đê-li, vương triều Mô – gôn D. vương triều Hin – đu, Vương triều Gúp –ta, vương triều hồi giáo Đê-li, vương triều hồi giáo Môn – Gô Câu 9: Vì sao nói Ấn Độ là quê hương của các tôn giáo lớn trên thế giới ngày nay ? Immersive Reader -.....

GIÚP MÌNH VỚI MNG! “… Đêm ấy ông khách – đích thị Bọ Dừa, cụ giáo thông thái chả bao giờ nói sai – ngủ lại dưới vòm lá trúc thật. Với ông ngủ ngoài trời là chuyện thường. Nhưng đêm nay trời nhiều mây. Lá cây xào xạc. Côn trùng trong lòng đất rỉ rả mãi một điệu buồn. Ai như Tắc Kè khuya khoắt đang gọi cửa. Đêm ở Bờ Giậu thanh vắng đến nỗi nghe rõ cả tiếng Ốc Sên đi làm về, nhẹ nhàng vén tà áo dài trườn qua chiếc lá rụng. Nửa đêm, xíu chút nữa Bọ Dừa thiếp đi thì sương bắt đầu rơi. Lẫn trong tiếng thở dài của gió là tiếng rơi lộp độp của sương. Thật bất ngờ, một giọt sương nhắm trúng cổ ông khách rớt xuống. Bọ Dừa rùng mình, tỉnh hẳn. Sáng hôm sau, Thằn Lằn vừa chui ra khỏi bình gốm vỡ, chưa kịp vươn vai tập mấy động tác thể dục, đã thấy ông khách quần áo chỉnh tề đứng chờ. - Thế nào, quý vị ngon giấc chứ? – Thằn Lằn vui vẻ hỏi. - Cảm ơn bác. Suốt đêm chẳng được chợp mắt. - Chết chửa… - Không không! Ý tôi muốn nói, tuy mất ngủ nhưng tôi lại rất hài lòng. – Bọ Dừa vội đỡ lời. – Tôi phải cảm ơn bác mới đúng. Rồi ông kể lại cho Thằn Lằn nghe. Chuyện mây, chuyện gió, chuyện Ốc Sên, chuyện Tắc Kè,… May nhờ có giọt sương lạnh toát rơi bộp xuống cổ, ông mới sực nhớ quê nhà. Không ngờ cái xóm nhỏ heo hút này lại giống cái xóm của ông thời thơ ấu đến thế. Bao nhiêu năm biền biệt đi xa, mải làm ăn, ông quên khuấy đi mất. - Tôi về quê đây bác ạ. Bọ Dừa khoác ba lô hành lý lên vai, chào tạm biệt Thằn Lằn. Thằn Lằn ngơ ngẩn nhìn theo khách hồi lâu, rồi lại phi đến nhà cụ giáo Cóc. Chú kể cho cụ nghe chuyện đêm qua Bọ Dừa nhớ quê đến mất ngủ, sáng nay phải sấp ngửa bay về. Nghe xong cụ giáo ho khụ khụ: - Ấy đấy! Chú thấy chưa. Có khi người ta thức trắng đêm chỉ vì một giọt sương.”