Tả cảnh :
Quê hương em đang vào độ lúa chín, những thửa ruộng được phủ màu vàng bát ngát tận cuối chân trời. Vừa thanh bình lại vừa đẹp làm sao.
Mới ngày nào còn là những bông lúa non đang thời kỳ trổ bông, vậy mà hôm nay đã chín vàng hết cả. Nhìn từ xa, những cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng óng khổng lồ trải dài khắp xóm làng. Đến gần, ngắm nghía từng bông lúa mẩy hạt đã chín hẳn, bông nặng trĩu kéo cành lúa cong xuống. Một làn gió thổi qua, những bông lúa nhấp nhô như những đợt sóng mềm mại và dịu dàng. Đây cánh đồng lúa chín vàng, kia những con đường làng phủ đầy hoa đẹp đẽ, một không gian ngày mùa rực rỡ sắc màu. Thỉnh thoảng có tiếng mấy chú chim chiền chiện bay ngang qua cánh đồng. Những bông lúa chụm đầu vào nhau như đang trò chuyện. Bà con í ới gọi nhau đi gặt lúa, những chiếc nón, những tấm lưng nhấp nhô và tiếng cười nói vui vẻ của mọi người và tiếng xe công nông chở lúa về hợp tác xã để tuốt. Không gian thật nhộn nhịp và vui vẻ. Ánh nắng trên cao hắt xuống, hắt xuống cánh đồng lúa vàng ươm lấp lánh như những hạt vàng hạt ngọc. Hắt cả lên khuôn mặt của những người dân quê mình chân lấm tay bùn. Ngắm cánh đồng lúa luôn khiến em có một cảm giác yên bình, giản dị, đây là công sức lao động vất vả cần cù của người dán, màu lúa chín vàng ươm là một mùa màng bội thu đã về. Nhìn cánh đồng lúa bát ngát, bóng mẹ gặt, bóng cha chở lúa về và xa xa những đàn cò trắng thẳng cánh bay, thấy quê hương mình thật đẹp. Những hạt lúa là hạt vàng, hạt ngọc quý giá vô ngần, chứa đựng tinh hoa của trời đấy. Hạt lúa to và mẩy nhìn thật thích. Sao quên được những ngày thả diều cùng lũ bạn, ngồi chơi cỏ gà bên bờ mương và những ngày cùng cha phơi thóc.
Cánh đồng lúa bình dị và quen thuộc, nhưng với em đây là một cảnh đẹp, một không gian yên bình mà em yêu nhất. Nhìn cánh đồng lúa, em càng yêu thêm quê hương, yêu bàn tay lao động cần cù của người dân quê mình.
Tả gia đình :
Mỗi người sinh ra đều có gia đình của mình. Đó là nơi là chúng ta cất tiếng khóc chào đời, nơi có cha mẹ, anh chị em luôn đồng hành cùng chúng ta trên mỗi bước đường đời. Gia đình chính là nơi niềm tin và tình yêu thương được đặt trọn vẹn.
Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ và 4 chị em em. Em có hai chị và một anh trai. Chị cả em đã ra trường và đi làm. Chị hai của em đang học đại học Ngoại thương năm thứ 2. Anh ba của em học lớp Và em năm nay học lớp 2. Gia đình đông anh chị em rất vui và hạnh phúc. Em là con út nên được ba mẹ và anh chị yêu chiều.
Ba em làm kỹ sư điện trong một công ty nên phải đi lên miền núi thường xuyên. Mẹ em làm giáo viên nên đi dạy suốt, nhưng em rất vui vì là học trò của mẹ, được mẹ chỉ bảo rất nhiều.
Mỗi lần mẹ em đi chợ về, anh ba bao giờ cũng phần quà bánh cho em nhiều hơn. Chị cả thì một năm về được có một lần vào dịp Tết. Bởi vậy em rất nhớ và mong chị về thường xuyên. Chị hai thì vài tháng mới về một lần. Ở nhà chơi với em chỉ còn anh ba. Nhưng anh cũng đi học suốt nên em chới với mấy bạn hàng xóm.
Ba em thường xuyên đi công tác xa nhà, cũng ít về thăm nhà. Gia đình bao giờ cũng chỉ có 3 mẹ con quây quần bên mâm cơm. Mỗi lần có ba về là không khí gia đình rộn ràng, vui tươi hơn hẳn. Đặc biệt khi gia đình em có đủ 6 người thì lúc đó mới thực sự hạnh phúc và vui vẻ đến vô cùng. Tiếng cười của gia đình em dường như lan sang cả nhà hàng xóm bên cạnh. Nhưng cả nhà em đều không quan tâm vì ai cũng thấy niềm vui được sum vầy là điều thực sự nên trân trọng.
Mặc dù gia đình em ít khi mới được đông đủ nhưng tình yêu mọi người giành cho nhau vẫn luôn đong đầy và thật hạnh phúc. Ai cũng ý thức được điều này và trân trọng tình cảm này hơn.Em không thể lớn lên nếu không có gia đình. Gia đình là nơi tràn ngập tình yêu thương.
Tả công viên :
Mãi đến tháng 6 năm 2004, em mới được đến thăm công viên Nguyễn Du ở trung tâm thành phố. Sau Đại hội Đại biểu Cháu ngoan Bác Hồ, cô giáo Thu mới dẫn bạn Huệ, bạn Hằng, bạn Quang và em đến chơi công viên trước khi về nhà. Cả 4 chúng em đều là học sinh giỏi cấp huyện, giành được giải Nhất, giải Nhì môn Toán, môn Văn lớp 4.
Công viên chạy dọc theo đại lộ Trần Phú trên một dải đất dài độ 500 mét và rộng 200 mét. Có nhiều ghế đá đặt dưới gốc cây xanh. Có mấy cây dừa và hàng cọ xanh "xòe ô che nắng". Giữa công viên là nhà kèn có vòm cao như một cây tán khổng lồ. Các lối đi đều rải sỏi trắng và đá cuội. Tiếng ve cất lên dắng dỏi từ các hàng cây xanh.
Câu nói : ''Đẹp như công viên, sạch như bệnh viện", có vào đây mới biết mới hiểu. Có rất nhiêu bồn hoa, luống hoa được bài trí theo nhiều hình dáng, kiểu cách. Thảm cỏ hình tròn, hình thoi, hình chữ nhật, hình mặt nguyệt, xanh mơn mởn, được cắt xén đều tăm tắp. Mỗi luống hoa có một màu sắc riêng. Hoa bướm, hoa cỏ đỏ thắm, tím hồng, trắng tinh. Có rất nhiều bướm vàng và chuồn chuồn ớt chập chờn bay lượn. Những bồn hoa cúc như chiếc đĩa khổng lồ đủ cỡ, đủ kiểu, có đến hàng nghìn hàng vạn bông, chỉ bằng đồng tiền, ửng lên một màu vàng tươi rực rỡ. Em có cảm tưởng đó là những đĩa xôi vò của các nàng tiên. Bên cạnh các loài hoa như dơn, thược dược, hồng, nhài, cúc, trà mi... còn có nhiều loài hoa rất đẹp, rất lạ mới đưa từ Đà Lạt ra mà cô giáo Thu cũng không biết tên các loài hoa đó.
Các chị công nhân mặc áo đồng phục đi đi, lại lại để tưới hoa, nhặt rác hoặc khẽ nhắc du khách thực hiện đúng nội quy. Nhiều người cầm máy ảnh chào mời. Năm vòi phun nước trông rất ngoạn mục. Có giàn đu quay, đi tàu, ngồi máy bay... nhưng muốn chơi phải mua vé. Có nhiều anh chị, nhiều bà mẹ trẻ dẫn con nhỏ đi chơi công viên. Người nào cũng ăn mặc đẹp, mặt mày rạng rỡ, vui nhất, đáng yêu nhất là các em nhỏ.
Công viên là lá phổi của thành phố. Phải giữ gìn xanh, sạch, đẹp quê hương. Cô giáo vẫn dạy chúng em như thế. Nhưng có đến thăm công viên, em mới thấm thía điều đó. Cảnh đẹp cồng viên cứ quyến luyến em mãi. Em thầm hẹn cuối năm lớp 5 lại được đi dự Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ, và sẽ được thăm công viên Nguyễn Du một lần nữa.
Mk xin ctlhn ạ