Thời gian cứ thế trôi qua, đúng như những gì tôi mong đợi, thầy dạy tôi cho tôi biết bao điều mới lạ. Làm sao tôi có thể quên những buổi sinh hoạt thầy hát cho cả lớp nghe, giọng thầy trầm trầm nhưng ấm áp đầy ắp những yêu thương. Rồi khi thầy đứng ra phân giải mấy đứa trong lớp đánh nhau, lúc đó thầy khác hẳn, sự nghiêm nghị và dứt khoát của thầy làm cho những mâu thuẫn bỗng chốc trở thành bài học quý báu về đối nhân xử thế trong đời. Nhưng với tôi, thầy đẹp nhất khi giảng bài, với hình ảnh của một người chèo đò cần mẫn, thầy mang đến cho chúng tôi con thuyền trở đầy những tri thức mới lạ. Ôi! Cái dáng người cao cao, một tay cầm quyển sách, một tay cầm phấn viết từng chữ từng chữ ngay ngắn thẳng hàng trên bảng sao mà giản dị và thiêng liêng đến thế. Những tháng ngày tươi đẹp ấy cứ thế trôi đi trong đôi mắt trong veo của cậu học trò nhỏ.
`a``)`
`-`Nội dung đoạn trích trên: những suy nghĩ, tâm tư của người học trò đối với người thầy.
`b``)`
`->`Đoạn trích trên khiến em liên tường đến văn bản:" Buổi học cuối cùng"
`-`Tác giả: An-phông-xơ Đô-đê.
`=>`Chủ đề của văn bản: đề cao sức mạnh, ý nghĩa của tiếng nói dân tộc và miêu tả hình ảnh người thầy dưới góc nhìn của cậu học trò tinh nghịch.
`c``)`
`-`Từ tượng hình: cao cao, ngay ngắn.
`-`Từ tượng thanh: trầm trầm, ấm áp.