MỌI NGƯỜI GIÚP MÌNH NHA
phân tích giá trị biểu cảm trong đoạn thơ sau:
chiều chiều trước bến văn lâu
ai ngồi,ai câu,ai sầu,ai cảm,
ai thương, ai cảm ,ai nhớ,ai trông
thuyền ai thấp thóm bên sông
đưa câu mái đẩy chặn lòng nước non
Người ta đã tốn không biết bao nhiêu giấy mực để nói về cái hay cái đẹp của câu hò. Cho tôi khỏi phải tiếp tục làm cái việc bình luận dông dài. Vả lại, văn chương cũng như bất cứ cái đẹp nào trong đời, khi đã trở thành “đọng ngọc” rồi thì chỉ cần trải lòng ra mà cảm nhận, tiếp nhận, mà giao hòa, cần chi phải cậy tới lý lẽ phân tích nọ kia.