Câu 1.
- Nữ Vương đầu tiên và duy nhất của Việt Nam là Trưng Trắc. Chị em sinh đôi thì thường đi với nhau như hình với bóng. Trưng Trắc và Trưng Nhị cũng không phải là một ngoại lệ. Sử sách nước nhà vẫn hay gọi chung hai bà là Hai Bà Trưng mà không có sự bóc tách quá rõ ràng.
- Do chính sách đồng hóa gắt gao và bóc lột hà khắc của nhà Đông Hán đối với người Việt tại Giao Chỉ đương thời , các Lạc tướng người Việt liên kết với nhau để chống lại nhà Hán. Trưng Trắc kết hôn với con trai Lạc tướng ở Chu Diên là Thi Sách, hai nhà cùng có chí hướng chống Hán. Khoảng năm 39 - 40, nhằm trấn áp người Việt chống lại, Thái thú Tô Định giết Thi Sách.
Trưng Trắc và các Lạc tướng càng căm thù, cùng Trưng Nhị mang quân bản bộ về giữ Hát Giang nay là xã Hát Môn huyện Phúc Thọ Hà Nội. Sau một thời gian chuẩn bị, tháng 2 năm 40, Trưng Trắc cùng Trưng Nhị chính thức phát động khởi nghĩa chống lại nhà Đông Hán. Cuộc khởi nghĩa được sự hưởng ứng của nhiều đội quân và nhân dân các nơi thuộc Âu Lạc và Nam Việt cũ. Quân Hai Bà đánh hãm trị sở Luy Lâu.
Tô Định phải chạy về Nam Hải (Trung Quốc). Các quận Nam Hải, Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố đều hưởng ứng. Hai bà lấy được 65 thành ở Lĩnh Nam. Trưng Trắc tự lập làm vua, xưng là Trưng Nữ Vương (hay Trưng Vương).
Câu 2.
- Việc nhân dân ta lập đền thờ Hai Bà Trưng và các vị tướng ở khắp nơi đã chứng tỏ:
+ Nhân dân ta kính trọng và ghi nhớ công lao của Hai Bà Trưng và những vị tướng đã hi sinh vì độc lập, tự do của đất nước.
+ Khẳng định tinh thần không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ của nhân dân ta.
Câu 3.
- Nhà Hán lại tiếp tục thi hành chính sách đưa người Hán sang nước ta vì:
+ Để thực hiện mục đích đồng hóa nhân dân ta
+ Xóa bỏ các phong tục, tập quán truyền thống để ép nhân dân ta phải học thuộc và chấp hành theo phong tục, tập quán của người Hán -> Đánh mất nếp sống của người Việt cổ.
+ Xiết chặt việc quản lí các huyện, lộ, phủ và hoạt động sinh hoạt, giao lưu, buôn bán của người dân ⇒ Nắm bắt tình hình để xử lí kịp thời, ngăn chặn nhân dân ta nổi dậy đấu tranh, chống lại nhà Hán.
⇒ Tất cả những việc làm trên đều được thực hiện nhằm mục đích đồng hóa, cai trị dân tộc Việt và biến đất nước trở thành một bộ phận của các chính quyền phong kiến phương Bắc, làm cơ sở vững chắc để thống trị các quốc gia, đất nước khác.