Trái ngược với niềm tin phổ biến từ trước đến nay rằng gián không thể tồn tại được trong một vụ nổ hạt nhân. Sự thật là loài vật này có có khả năng chịu đựng một số bức xạ ion hoá hơn con người. Tuy nhiên, chúng không thể sống sót sau khi bị phun thuốc diệt côn trùng, vì loại thuốc này bao gồm một số chất độc thần kinh – hóa chất gây rối loạn hệ thần kinh và sau đó gây tử vong.
Gián là một sinh vật "tuyệt vời". Tất nhiên, một số người không có cùng ý kiến vì họ cảm thấy sợ và ghê tởm loài vật này. Nhưng nếu nhìn vào những gì mà gián làm được, bạn có lẽ sẽ phần nào đồng ý với quan điểm này.
Theo Scienceabc, một con gián có thể nín thở 40 phút, do đó nó có thể sống sót được khi chìm trong nước. Nó có thể sống mà không có nước trong vài ngày và không cần thức ăn trong vài tháng, thậm chí sống sót trong khoảng một vài tuần sau khi mất đầu.
Dù không thể sống sót qua một vụ nổ hạt nhân nhưng không ai phủ nhận gián là một trong những loại có sức sống mãnh liệt nhất hành tinh. Vậy bằng cách nào những loài thuốc diệt côn trùng như Raid, Hit… có thể gây tử vong cho những con gián này một cách nhanh chóng?
Trước khi nói về điều này, chúng ta hãy kiểm tra lại niềm tin phổ biến nhất liên quan đến gián.
Không, gián không thể sống sót qua một vụ nổ hạt nhân. Năng lượng và nhiệt sinh ra từ vụ nổ hạt nhân đơn giản là quá nhiều đối với bất kỳ sinh vật nào để có thể chịu được và gián không phải là ngoại lệ.
Con gián có thể không thể tồn tại được trong một vụ nổ hạt nhân hoàn toàn nhưng chúng có thể chịu được bức xạ ion hóa lâu hơn chúng ta có thể làm.
Điều này là do cách bức xạ làm hại mọi thứ. Con người và các sinh vật khác dễ bị tổn thương nhất do sự bị hỏng DNA (do nhiễm độc phóng xạ) khi tế bào của chúng ta phân chia. Vì các tế bào trên khắp cơ thể chúng ta đang phân chia bất cứ lúc nào trong suốt cuộc sống, nghĩa là chúng ta luôn có nguy cơ bị ngộ độc phóng xạ.
Về mặt lý thuyết, ở gián có sự khác biệt. Các tế bào của chúng chỉ phân chia khi chúng đang lột xác. Điều này chỉ xảy ra ở gián một vài tuần một lần, vì vậy chúng có nguy cơ bị bức xạ thấp hơn nhiều so với con người.
Con gián có thể xử lý nhiều chất phóng xạ hơn con người, nhưng chúng không thể tồn tại ngay cả khi phun một lượng thuốc nhỏ vì ngộ độc phóng xạ và ngộ độc hóa học là hai thứ rất khác nhau, tấn công đối tượng theo những cách khác biệt đáng kể.
Mặc dù các thành phần của thuốc xịt diệt côn trùng có thể khác nhau, nhưng hầu hết chúng có chứa pyrethroids – những hợp chất hữu cơ hoạt động nhanh trong hầu hết các loại thuốc trừ sâu và côn trùng.
Trong hợp chất pyrethroids có chứa axonic toxins, nghĩa là nếu sử dụng chất này cho gián, nó sẽ làm tê liệt chúng bằng cách ức chế các chức năng của não dẫn đến tử vong.
Một lý do khác khiến pyrethroids trở thành một lựa chọn phổ biến cho việc phun xịt thuốc là một liều rất nhỏ pyrethroids có thể giết chết gián nhưng chưa đủ gây hại cho người (nghĩa là nồng độ của chúng trong thuốc xịt rất thấp). Tuy nhiên, chúng có thể gây hại cho các cá thể nhạy cảm hoặc các sinh vật dưới nước (như cá) nếu áp dụng trực tiếp vào nước, vì chúng hòa tan rất kém.
Một số dạng pyrethroids thường được sử dụng bao gồm allethrin, tetramethrin, resmethrin, cyfluthrin, permethrin và esfenvalerate. Chúng còn được gọi là "pyrethroids thế hệ thứ nhất" - được phát triển chủ yếu vào những năm 1960.
Tóm lại, gián có thể sống sót qua bức xạ, nhưng nó chắc chắn không thể sống sót qua vụ nổ hạt nhân và dễ dàng bị tiêu diệt bởi thuốc diệt côn trùng.