Câu 3:
Quang cảnh đến trường :
-trời ấm và trong trẻo .
-Tiếng sáo hót véo von trên cánh đồng cỏ.
-Trước trụ xã có nhiều người đứng trước bảng dán cáo thị
Trường học , trong lớp học:
-Lớp học im lặng đến lạ thường.
-lớp học khác thường và trang trọng.
-Có những người ngồi ở hàng ghế cuối cùng của lớp.
Câu 4:
-Cảm thấy đột ngột vì đây là buổi học cuối cùng .
-Tiếc nuối vì mình không chịu học tiếng Pháp.
-Cảm thấy tiếc nuối vì mình lười học , mải chơi.
-Từ ghét ,cậu cảm thấy yêu thầy , yêu tiếng Pháp, thấy học tiếng Pháp thật dễ hiểu.
Câu 5:
*Trang phục:
- Mặc chiếc áo mà những hôm có thanh tra hoặc phát thưởng.(tự miêu tả chiếc áo)
*Thái độ đối với học sinh
-Dịu dàng , chuẩn bị bài học chu đáo , kiên nhẫn giảng bài.
-Không giận dữ , quát mắng học sinh.
*Những lời nói về việc học tiếng Pháp:
-Thể hiện tình yêu đối với tiếng Pháp
-Phê bình mình vì sao nhãng việc dạy tiếng Pháp
- Thầy coi tiếng Pháp là chìa khóa của chốn lao tù.
*Hành động cử chỉ lúc buổi học kết thúc:
-Thầy xúc động , nghẹn ngào
-Nhưng vẫn viết lên bảng được câu "NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!"
*Thầy đã gợi ra ở em cảm nghĩ về tình yêu nước , yêu tiếng mẹ đẻ của mình . Là người hết lòng vì dân tộc , quốc gia.
Câu 6:
*Một số câu văn trong truyện sử dụng phép so sánh là:
-Thông thường , bắt đầu buổi học , tiếng ồn ào như chợ vỡ vang ra tận ngoài phố.
-Ngày hôm đó , mọi sự đều bình lặng y như một sáng chủ nhật.
-Giọng vẫn dịu dàng và trang trọng như lúc tôi mới vào.
......
Câu 7:
-Em hiểu rằng thầy Ha men rất coi trọng , yêu thương tiếng Pháp.Em suy nghĩ rằng mỗi người dân của một quốc gia đều có một trách nhiệm là yêu thương tiếng nói của dân tộc mình.
Câu 8:
Tóm tắt:
Phrăng là một cậu bé rất ham chơi.Quang cảnh khác lạ trên đường đến trường đã thu hút cậu.Khi đến trường ,không khí không ồn ào như mọi khi mà rất im lặng,có cả nhiều dân làng tham gia vào buổi học đó và thầy Ha men không tức giận . Hóa ra đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng bởi có lệnh của Béc lin là các trường học từ nay chỉ được dạy tiếng Đức. Qua lời nói về việc học tiếng Pháp , cử chỉ ,thái độ nhẹ nhàng của thầy đã khiến cho Phrăng thay đổi suy nghĩ về việc học.Cho dù sẽ không còn được dạy dưới mái trường thân yêu , dạy ngôn ngữ của dân tộc , nhưng thầy Ha men vẫn can đảm dạy đến cuối buổi học.Đồng hồ điểm 12 giờ , thầy rất xúc động , nghẹn ngào nhưng vẫn viết lên bảng được câu :"NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!!"
Đó là những gì mình suy nghĩ.
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!!