Đọc kĩ đoạn văn sau và trả lời câu hỏi nêu bên dưới: “Có phải chúng ta đang ngày càng ít nói với nhau hơn. Chúng ta gặp nhau qua YM, tin nhắn, chúng ta đọc blog hay những câu status trên Facebook của nhau mỗi ngày, chúng ta những tưởng đã hiểu hết, hiểu hết về nhau mà không cần thốt lên lời. Có phải vậy chăng? Có phải chúng ta cũng như loài cá heo có thể giao tiếp với nhau bằng sóng siêu âm. Tiếng nói của con người dùng để làm gì nếu không phải để thổ lộ, để giãi bày, để xoa dịu. Nếu muốn được hiểu thì phải được lắng nghe. Nếu muốn được lắng nghe thì phải nói trước đã. Vậy thì còn ngần ngừ chi nữa, hãy nói với nhau đi. Nói với ba, với mẹ, với anh chị, với em, với bạn bè... Đừng chat, đừng email, đừng post lên Facebook của nhau, hãy chạy đến gặp nhau, hay ít nhất hãy nhấc điện thoại lên, thậm chí chỉ để gọi nhau một tiếng “…ơi!” dịu dàng! ”. (Phạm Lữ Ân, Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn, tr.48-49) Câu 1:Xác định phương thức biểu đạt chính của ngữ liệu trên. Câu 2: Xét về cấu tạo, câu văn thứ hai trong ngữ liệu thuộc kiểu câu gì? Vì sao? Câu 3:Tìm câu nghi vấn, câu cầu khiến có trong đoạn văn. Dụng ý của tác giả khi sử dụng những câu đó? Câu 4: Ghi lại các từ mượn tiếng nước ngoài có trong đoạn văn. Câu 5:Theo em, qua ngữ liệu trên, nhà văn muốn nhắn gửi đến chúng ta điều gì? Câu 6: Từ nội dung đoạn văn trên, kết hợp với những hiểu biết thực tế cuộc sống, hãy viết đoạn văn khoảng 12 câu nêu suy nghĩ của mình về thực trạng các bạn trẻ hiện nay đang dành quá nhiều thời gian đề “sống ảo” trên các mạng xã hội.

Các câu hỏi liên quan