Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên, hiếu động, thích tìm tòi, khám phá. Đôi mắt to, tròn và long lanh như hai hòn bi ve toát lên vẻ thông minh, tinh nghịch của trẻ thơ. Mái tóc dài, óng ả được Phương thắt hai bím trông rất dễ thương và dịu dàng. Phương rất thích cười, mỗi khi cười đôi môi chúm chím, đỏ như anh đào để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp. Làn da trắng hồng càng làm cho gương mắt trái xoan thêm phần xinh đẹp. Không chỉ có một ngoại hình đáng mến, Kiều Phương còn là một cô bé tài năng. Phương vẽ rất đẹp. Mỗi khi vẽ tranh, cô bé say mê, chăm chú không quan tâm đến mọi vật xung quanh. Vừa pha chế màu, vừa cười tủm tỉm khi nghĩ ra một chi tiết hay một hình ảnh trong bức tranh khiến cô bé tự bôi màu lên má của mình. Những lúc ấy, trông phương thật ngộ nghĩnh, chẳng khác gì một chú mèo con cả. Chính bởi vẻ hồn nhiên, trong sáng ấy mà cô bé luôn bao dung, nhân hậu với mọi người xung quanh.
Trong mắt Phương, mọi người đều hiện lên thật đẹp ở một góc độ nào đó, như hình ảnh người anh trong bức tranh đang tỏa ra một thư ánh sáng rất lạ với bao suy tư, mơ mộng.
Qua nhân vật Kiều Phương, em rút ra không nên ghen tị , đối kị với thành quả của người khác mà chung vui với họ