- Luận điểm chính là đức tính giản dị của Bác Hồ
- Câu văn nêu luận điểm " Sự nhất quán giữa đời hoạt động chính trị lay trời chuyển đất với đời sống bình thường vô cùng giản dị và khiêm tốn của Hồ Chủ tịch." gồm 2 vế
+ Vế 1: "đời hoạt động lay trời chuyển đất
+ Vế 2: "đời sống bình thường vô cùng giàn dị..."
- Luận điểm được nêu theo cách trực tiếp
- tác giả lại khẳng định: ở Bác cuộc đời hoạt động chính trị lay trời chuyển đất với đời sống bình thường vô cùng giản dị luôn nhất quán với nhau, không tách rời nhau bởi vì kể cả trong lối sống ( bữa ăn hàng ngày, nhà ở) cho đến hoạt động chính trị ( việc làm, lời nói, bài viết) đều thể hiện 1 tinh thần giản dị. Nói như thế nhằm khẳng định Bác Hồ vừa là bậc vĩ nhân, lỗi lạc, phi thường vừa là người bình thường, rất gần gũi, thân thương đối với mọi người. Điều đó xua tan quan điểm của một vài người muốn thần thánh hoá Bác, coi Bác là siêu nhân huyền thoại xạ vời
- Câu văn tiếp theo trong phần mở bài tác giả dùng phương pháp lập luận giải thích để làm rõ phẩm chất ấy luôn được Bác duy trì, Phẩm chất vừa vĩ đại vừa giản dị của Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn hướng về nhân dân, gắn bó với hạnh phúc nhân dân. Trong đoạn văn có những từ ngữ nào thể hiện rõ nhất thái độ của tác giả đối với đức tính giản dị của Bác: rất lạ lùng, rất kì diệu, trong sáng, thanh bạch, tuyệt đẹp. Từ ngữ đó thể hiện thái độ yêu quý, cảm phục, ngợi ca trươcs tấm lòng của Bác.
- Nhận xét về nghệ thuật nghị luận của tác giả trong phần mở bài:
+ Luận điểm ngắn gọn, chính xác
+ Cách nêu luận điểm hấp dẫn
+ Đan xen yếu tố biểu cảm