a, Ông / cứ đứng vờ xem tranh ảnh chờ người khác đọc rồi nghe lỏm.
CN VN
Điều này / khiến ông khổ tâm hết sức.
CN VN
b, Ngoài của sổ bấy giờ, những bông hoa bằng lăng /
TN CN
đã thưa thớt- cái giống hoa ngay khi mới nở màu sắc đã nhợt nhạt.
VN
c, Lúc đi, đứa con gái đầu lòng của anh - và cũng là
CN
đứa con duy nhất của anh, / chưa đầy một tuổi.
VN
d, Chuyện dưới xuôi, mươi ngày nữa trở lại đây, tôi / sẽ kể anh nghe.
TN CN VN
e,
Ông / cứ đứng vờ xem tranh ảnh chờ người khác đọc rồi nghe lỏm.
CN VN
Điều này / khiến ông khổ tâm hết sức.
CN VN
f, Còn mắt tôi thì các anh lái xe / bảo: “ Cô có cái nhìn sao mà xa xăm!”
CN VN
g, Nghe gọi, con bé / giật mình, tròn mắt.
TN CN VN
Nó / nhìn ngơ ngác, lạ lùng.
CN VN
Còn anh, anh / không ghìm nổi xúc động.
CN VN
h, Cười thì hàm răng / loá trên khuôn mặt nhem nhuốc.
CN VN
i, Anh con trai, / rất tự nhiên như với một người bạn
CN1 VN1
đã quen thân, trao bó hoa đã cắt cho người con gái, và cũng rất tự nhiên, cô / đỡ lấy.
CN2 VN2
k,
-Các ông, các bà / ở đâu ta lên đấy ạ?
CN VN
-Thưa ông, chúng cháu / ở Gia Lâm lên đấy ạ.
CN VN
l)
Chao ôi, bắt gặp một con người như anh ta / là một cơ hội
CN1 VN1
hãn hữu cho sáng tác, nhưng hoàn thành sáng tác / còn là một chặng đường dài.
CN2 VN2
m)
Anh / quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười.
CN VN
Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh / phải cười vậy thôi.
CN VN