`#"B"`
`-` Nhân vật của bài thơ là: bác Hồ và anh đội viên.
`-` Chi tiết liên quan đến hoàn cảnh xuất hiện của các nhân vật là:
`+` Thấy trời khuya lắm rồi.
`+` Lặng yên bên bếp lửa.
`+` Ngoài trời mưa lâm thâm.
`+` Mái lều tranh xơ xác.
`-` Kể lại câu chuyện trong bài thơ dựa theo trật tự thời gian như sau:
Đêm nay tại chiến khu, trời mưa lâm thâm, có anh đội viên giật mình tỉnh giấc vào nửa đêm. Hình ảnh hiện lên trước mắt anh là Bác Hồ đang ngồi lặng yên bên bếp lửa, mái tóc Bác đã bạc đi rất nhiều. Đêm khuya thanh vắng, Bác lặng lẽ rón chân đi kéo chăn cho từng người, thấy Bác lại gần anh khẽ hỏi: "Bác ơi`!` Bác chưa ngủ ạ`?` Bác có lạnh lắm không ạ`?`". Bác nghe vậy đáp lại bằng giọng trầm ấm: "Chú cứ việc ngủ ngon để mai còn đi đánh giặc". Nghe lời Bác, anh đội viên chìm vào giấc ngủ tiếp nhưng lúc này giấc ngủ không còn được sâu như ban đầu nữa, những câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu anh, anh không hiểu vì sao Bác thao thức đến vậy. Cho đến lần thứ ba tỉnh giấc, thắc mắc của anh cũng đã được giải đáp, Bác không ngủ vì lo việc nước, thương đoàn dân công, thương mọi người còn đang vất vả. Xúc động trước tình thương của Bác, đêm đó anh đã thức cùng với Bác.